BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 204

Chương trình học một ngày sắp sửa kết thúc, tiết cuối là Ngữ văn,

thầy Ngữ văn chọn vài bài trong Cổ văn quan chỉ cho mọi người làm trắc
nghiệm đọc hiểu, rồi cùng thầy tiếng Anh của lớp bên cạnh tay trong tay bỏ
đi.

Ai nấy đều mong ngóng tiếng chuông báo hết giờ, ngoài số ít vùi đầu

hành xác, số đông không rì rầm nói chuyện riêng thì cũng chuyển giấy qua
lại.

“Này, Dương Suy.”

Dương Duy không hề hay biết tên mình vẫn bị tôi cố ý đọc chệch

thành “Dương Suy”, tôi cũng coi như đã có được người chị em thân thiết
đầu tiên ở St. Leon.

Cậu ta không đếm xỉa đến tôi, ngồi ngay ngắn, đầu gật gù mày nhíu

lại ra chiều tập trung.

Xem ra người nước ngoài chỉ có một phần tư dòng máu Trung Quốc

muốn đọc hiểu Cổ văn quan chỉ quả là không dễ.

“Về nhà rồi làm!” Tôi che vở bài tập của cậu ta, “Đi dạo loanh quanh

với tôi đi.”

Cậu ta trợn ngược mắt vẻ bất đắc dĩ: “Giờ tôi không làm xong thì lấy

gì cho cậu mượn về nhà chép đáp án?”

“Ờ nhỉ, vậy cậu làm mau đi, cố lên nhé.” Tôi mặt trơ trán bóng cổ vũ

cậu ta, rồi lấy iPad ra ngó qua mấy trang làm đẹp.

“Lâm Tinh Thần, tiếng Anh thì cũng thôi, nhưng đây là bài tập tiếng

Trung, cậu mang tiếng con cháu Viêm Hoàng mà lại đi chép bài của một tên
ngoại quốc à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.