BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 292

“Ờ, thế nên phiền cậu đừng bao giờ bắt tôi hát nữa.” Không có vẻ gì

là bực, gã nhẹ nhàng nói: “Ngủ ngon, quý cô mắc bệnh công chúa.”

Twinkle, twinkle, little star, how I wonder what you are.

Vì sao nhỏ lấp lánh, tôi muốn nhìn rõ bạn.

Trái tim tôi chứa đừng quá nhiều cảm xúc đến tôi cũng không hiểu

nổi, giống như bọt biển hút đẫm nước, nặng trĩu, có người dịu dàng chạm
vào, liền hóa thành nước trào ra khỏi mắt.

Nhìn chiếc điện thoại vẳng lại tiếng tút tút, tôi lau nước mắt, lẩm

bẩm không ra tiếng: “Cảm ơn cậu.”

Ngủ ngon, quý cô mắc bệnh công chúa.

“Chỉ là sinh nhật thôi, việc gì phải tổ chức cứ như Quốc khánh

không bằng, lại còn bắng pháo hoa.” Tôi phê phán hành vi đốt tiền của Trịnh
Sở Diệu với dì Julia, “Lập dị.”

“Có một vị hôn phu cao giàu đẹp là chuyện biết bao nhiêu cô gái tha

thiết ao ước, con lại còn chê bôi?” Mẹ hỏi tôi như vậy.

Vấn đề là, tôi hoàn toàn không muốn một hoàng tử không yêu mình!

Bộ phim tình cảm vặn xoắn này diễn tiến đến giờ, tình huống có vẻ

đã khá nan giải rồi.

Mẹ cả nghe ngóng được chuyện tình mờ ám giữa Trịnh Sở Diệu và

Vu Ương Ương, đem uy hiếp chú Mạnh Hy, lần nữa ép chú đuổi học Vu
Ương Ương, chú Mạnh Hy vì muốn dàn xếp ổn thỏa, bắt Trịnh Sở Diệu
không được gặp gỡ Vu Ương Ương nữa, còn phải bằng mọi cách lấy lòng
tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.