BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 43

thể tâng bốc nổi. Cứ nhìn bộ xường xám may đo cao cấp màu vàng kim, kết
hợp cùng giày cao gót cũng vàng lấp lánh trên người bà ấy thì biết, từ đầu
đến chân có khác gì một thỏi mù tạt vàng bóng nhẫy đâu!

Tôi len lén che mặt, phải cực kỳ nhẫn nhịn mới không nói ra miệng

những lời này.

“Con đến muộn đấy.” Mẹ cả nói, trưng ra vẻ mặt trìu mến vén tóc

mai cho tôi.

Tôi kín đáo gạt tay bà ấy ra, mỉm cười khách sáo: “Con là tiết mục

đinh áp chót mà.”

Mẹ cả túm lấy khuỷu tay tôi, người ngoài trông vào có vẻ mẹ con

thắm thiết, thực chất là sợ tôi bỏ chạy, tính áp giải tôi tới phòng VIP gặp chủ
tịch Trịnh.

Trông thấy tôi, ngài chủ tịch gạt bỏ ngay vẻ nghiêm túc trên thương

trường, cười tít mắt nói: “Thằng ngốc này đúng là có phúc, vị hôn thê đẹp cứ
như người mẫu ấy.”

Cảm ơn ông ạ, chịu vài nhát dao cắt mắt hai mí với nâng mũi quả

nhiên là đáng.

Một bầy những người cả quen lẫn không quen vây quanh tôi và mẹ

cả đưa đẩy xã giao.

''Đúng là trai tài gái sắc!”

“Quả là trời sinh một đôi.”

Trai tài gái sắc, trời sinh một đôi cái con khỉ.

“Tinh Thần thích ăn gì? Ăn nhiều vào cháu, đừng khách sáo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.