BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 44

“Cháu không kén chọn đâu ạ, nhưng cảm ơn cô, cháu ăn no rồi ạ...”

Phải rồi, để nhét vừa người vào bộ váy Dior này mà bà đây từ sáng đến giờ
chưa nuốt cái gì vào bụng.

“Nghe nói Krystal theo học ở Tokyo mấy năm nay, đã đi chơi những

đâu rồi? Bỏ túi được những địa điểm nào giới thiệu cho chị với?” Một bà
thím mặc váy Issey Miyake sốt sắng níu tay tôi, “Chị ở châu Âu suốt, nói
thật là không mấy thông thạo Nhật Bản, về sau có sang Nhật chơi phải nhờ
em dẫn đi đấy nhé...” Trong lúc nói, cái cằm ba ngấn phì nhiêu cứ rung bần
bật, có thể mặc bộ váy xếp ly kinh điển của Issey Miyake thành phong cách
hoạt kê thế kia, bà thím này đúng là bậc kỳ hoa dị thảo.

“Em không hay ra ngoài chơi lắm...” Tôi vờ tỏ vẻ khó xử, “Em thích

ở nhà đọc sách, vẽ tranh, leo núi, thỉnh thoảng đi xem show.”

“Tinh Thần nhà chúng tôi ưa tĩnh, từ nhỏ đã có tố chất nghệ thuật

rồi.” Mẹ cả nở nụ cười vô cảm xoa dịu bầu không khí.

Tôi che miệng cười khẽ, e thẹn hiếm có.

Trời biết đất biết là tôi đọc sách gì? Vẽ tranh gì? Leo núi gì? Xem

show gì?

Đọc truyện tranh, vẽ truyện tranh, leo núi gối, với xem show thời

trang.

Nếu tiếp tục hỏi tôi thích đọc những bộ truyện tranh nào?

Miyuki Abe, Nitta Yuuka, You Higuri, Yamane Ayano, Sugiura

Shiho, Kisaragi Hirotaka, Takarai Rihito, Tohjoh Asami... tác phẩm của các
tác giả yaoi

[8]

này tôi thuộc nằm lòng, một chốc một lát không thể nào mà kể

hết được, nhớ cái hồi cô Tohjoh Asami qua đời, tôi còn khóc lên khóc xuống
như mẹ chết ấy chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.