BỆNH TÌNH YÊU - Trang 146

Mới đầu, Giản Minh còn nuôi một tia hy vọng, nghĩ rằng thời gian va

chạm ban đầu giữa Đông Đông và Tô Mạn sẽ qua, có thể tình hình sẽ có
chuyển biên theo chiều hướng tốt hơn, nhưng xu thế phát triển của sự việc
chưa bao giờ thay đổi vì một ý nguyện cá nhân, mùa xuân, mùa hè, mùa
thu, ba mùa trôi qua một cách chóng vánh, nhưng tình hình đối địch và sự
khó chịu giữa Tô Mạn và Đông Đông ngày một nhiều hơn, càng lúc càng
dữ dội.

Một lần cuối tuần đến đón Đông Đông đi chơi, đến lúc phải đưa Đông

Đông về, La Đông ôm lấy mẹ khóc sướt mướt, sống chết cũng không chịu
về nhà của La Thế Triết, Giản Minh khô hơi rát cổ mới khuyên bảo được
Đông Đông. Tô Mạn biết Đông Đông nhõng nhẽo như thế với mẹ ruột thì
rất không vui, “La Đông, cháu không được quấy mẹ như thế, cô sẽ không
đồng ý cho cháu gặp mẹ nữa đâu.”

Giản Minh dỗ dành con vào phòng trước, sau đó nói với Tô Mạn: “Cô

không được phép ngăn cản con trai đi gặp tôi.”

Tô Mạn trả lời: “Chị đừng quên rằng chúng ta đã từng bàn rằng, chị

muốn gặp Đông Đông, bắt buộc phải có sự đồng ý của em và La Thế
Triết.”

Giản Minh nói luôn: “Đúng, cô biết là tốt rồi, cho nên La Thế Triết có

đồng ý hay không đây?”

Tô Mạn nói chắc như đinh đóng cột: “Đừng đánh giá thấp sức ảnh

hưởng của em đối với La Thế Triết.”

Giản Minh câm miệng, việc này cô không có quyền bình phẩm và

đánh giá.

Sau việc đó, Giản Minh gọi điện thoại cho La Thế Triết, “Khi ly hôn,

chúng ta đã thương lượng rõ ràng, anh nói sẽ không để bất kỳ người nào ức
hiếp Đông Đông, nhưng với tình hình bây giờ anh giải thích sao đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.