BỆNH TÌNH YÊU - Trang 215

Thế Hoa quan sát Giản Minh, “Cũng được mà, tinh thần có vẻ rất tốt,

khuya như thế này rồi, còn ra ngoài với ai thế?” Giường số 37 và 38 cũng
hùa theo, “Đúng đó, đi ra ngoài với ai vậy? Bọn tôi chưa nói gì hết đâu
đấy.”

Việc của cô và Lăng Lệ, Giản Minh thực sự muốn suy nghĩ kĩ thêm,

không dám nói thẳng ra với mọi người, “Tạm thời không thể khai báo, hạ
hồi phân giải.” Cô hỏi Thế Hoa, “Muộn thế này rồi còn đến thăm chị à?”

Thế Hoa nói, “Không phải, anh trai và Tô Mạn sáng sớm ngày mai

phải đáp chuyến bay đi Washington sớm, đêm nay chắc phải ở lại nhà của
Tô Mạn để bàn thêm về tình hình của cha Tô Mạn, anh bảo em đến đón chị,
tối hôm nay qua ở với Đông Đông được không, nếu như đêm nay chị không
xuất viện được, thì em sẽ đến ở với Đông Đông, có điều sáng sớm mai em
phải vào Đài truyền hình sớm…”

“Đêm nay chị ở với Đông Đông cho.” Giản Minh suy nghĩ, giấy xuất

viện cũng đã cầm trong tay, thuốc chích cũng đã kê đơn rồi, chỉ đợi một kết
quả xét nghiệm của sáng sớm ngày mai nữa thôi, xét nghiệm kiểm tra đó
không phải quan trọng lắm, đến lúc ấy hỏi Lăng Lệ là được, thế là Giản
Minh qua trao đổi với y tá một tiếng để xuất hiện, sau đó quay lại phòng
bệnh, thu dọn đồ đạc, nói lời tạm biệt với hai bệnh ở cùng phòng, đi theo
Thế Hoa ra khỏi khu nhà nội trú của khoa Nội, “Em lái xe đến à?”

“Không ạ, anh trai đưa em đến.”

Giản Minh cảm thấy ngạc nhiên, “Sao không thấy lên cùng em?”

Thế Hoa trả lời ngay, “Em không cho, để Tô Mạn khỏi cằn nhằn.”

Giản Minh thẳng thắn, chẳng giấu giếm điều gì, “Làm gì đến nỗi, đi

lên với em chắc chắn là không phạm giới chứ nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.