BỆNH TÌNH YÊU - Trang 240

nhiều thế này cơ chứ?”.

Giản Minh ôm lấy Thế Hoa, “Em mới đẹp ấy, ôi, bộ quần áo này của

em, tuyệt quá.”

“Khen nhau xong rồi phải không? Đi thôi, dẫn chị đi ăn mấy món thật

ngon.” Tác phong của Thế Hoa như một vị đại tướng, gọi anh trai quay
phim đi cùng với cô ấy, “Anh lái xe đi.”

Thực ra có nhiệm vụ đi phỏng vấn, Giản Minh chần chừ, “Hay để hôm

khác rồi gặp nhau cũng được? Em cứ đi làm việc của em đi.”

Đôi mắt to của Thế Hoa chớp chớp, “Ở đâu ra nhiều lần sau như thế,

kinh phí của nhà đài, quán Quân Duyệt đó, đừng dễ dàng bỏ qua cơ hội…”.

Quân Duyệt, chưa đến đó bao giờ, Giản Minh không còn chần chừ

nữa, dứt khoát lên xe. Nói chuyện với Thế Hoa vui vẻ suốt cả chặng đường,
Thế Hoa đưa thêm tin tức đã cũ rích, “Em mới nhớ ra một chuyện, quên
mất nói với chị, đợt Tết có một người họ Lâm, tự xưng là bác sĩ của chị,
tìm em hỏi cách liên lạc với chị, em hỏi anh ta có việc gì, anh ta cứ ấp a ấp
úng, chẳng nói rõ ràng. Chị có quen với người này không?”.

Không ngờ Lăng Lệ không chỉ tìm đến nhà của La Thế Triết, còn tìm

đến cả Thế Hoa nữa sao? Giản Minh trong lòng cảm thấy kinh ngạc, nhưng
vẫn giữ vẻ ngoài bình thản, “Không quen, có người như vậy ư?”.

“Em biết ngay là điện thoại lừa bịp mà, làm gì có người bác sĩ nào lại

gọi liều lĩnh như thế?”, La Thế Hoa tự cho rằng mình đã hiểu rõ đến từng
chân tơ kẽ tóc, “Cho nên, em chẳng nói gì với anh ta cả.”

Giản Minh không tiếp lời, nhìn ra ngoài xe, “Ồ, đến rồi sao?”.

“Dạ đến rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.