BỆNH TÌNH YÊU - Trang 242

nào?” Kéo Giản Minh quay lại, “Đừng sợ đừng sợ, nói cho rõ đã, em có thể
giúp chị.”

Anh trai quay phim đứng bên cạnh hùa theo, “Đúng rồi, em cứ nói ra,

để bọn tôi giúp cho”, rồi giúp Thế Hoa kéo Giản Minh lại.

Một bên muốn đi, một bên giữ lại, Giản Minh vừa giằng co, vừa lo

lắng đến nỗi toát cả mồ hôi, nếu còn giằng co như thế này nữa, nhất định sẽ
bị Lăng Lệ phát hiện ra, cô trốn tránh anh vất vả như vậy, làm sao có thể
biến thành công dã tràng được? Trả lời tùy tiện với Thế Hoa, “Để lần sau
rồi giúp, lần này thôi vậy.”

Thấy Giản Minh ấp úng không rõ ràng thế này, hơn nữa thái độ lại

thay đổi liên tục, Thế Hoa càng không buông tay, sốt ruột, “Rốt cuộc là có
chuyện gì?”, giọng nói rất lớn.

Giản Minh bằng giá nào cũng phải đi, quyết định không làm hỏng

buổi phỏng vấn của Thế Hoa, cúi người ôm trước ngực, “Ồ, không phải, chị
bị đau dạ dày, đau quá…”.

Lăng Lệ đang đợi phóng viên, hỏi về tình hình của Giản Minh là

nhiệm vụ cấp bách trước mắt, có điều, trong công việc anh vẫn luôn rất
nghiêm túc, chưa biết phóng viên sẽ phỏng vấn những nội dung gì, lấy giấy
bút ra tóm lược trước những nội dung chủ yếu. Vốn dĩ là như thế, có nên kỳ
vọng gì về những phóng viên ngoài ngành hỏi những câu hỏi mang tính kĩ
thuật hay không? Anh làm việc chăm chú, trong lòng rất kỳ vọng và rất hy
vọng, ngoài ra còn yêu cầu nhân viên phục vụ của nhà hàng tìm và mở bài
hát Eyes on me mà Giản Minh thích nhất. Giọng hát trong veo như thủy
tinh, cuối cùng cũng đã có thể xoa dịu những dây thần kinh đang đau âm ỉ
trong những tháng ngày lo lắng và bất an gần đây của anh. Đang cúi đầu
suy nghĩ, hình như Lăng Lệ nghe thấy tiếng nói của Giản Minh, ngước mắt
lên, liền nhìn thấy cô gái đó, ôi… thật sự là cô ấy, một em Lâm từ trên trời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.