BỆNH TÌNH YÊU - Trang 331

nhủ được, “Sau đó bác sĩ Lăng nói, cũng sắp đến giờ cơm tối rồi, để anh ấy
làm chủ, coi như mời cơm tẩy trần cho bác trai và bác gái, dẫn họ ra quán
gần đây ăn cơm rồi.” Thế Hoa khoát tay, “Nếu không như vậy, e rằng hai
bác vẫn còn ngồi đây ôm Đông Đông khóc nữa.”

Lại có cả tình cảnh này nữa? Giản Minh ngớ người, dựa vào bên cạnh

chiếc tủ, trời ơi, cha mẹ đi ăn cơm với Lăng Lệ? Nghe Thế Hoa nói, “ Bác
trai bác gái định đến chăm sóc Đông Đông sao?”.

Giản Minh không còn sức lực, “Đúng rồi em.” Cầm lấy điện thoại

nhìn thời gian, mới hơn năm giờ một chút.

Thế Hoa có chút nghi ngờ, “Cha mẹ chị như vậy, không biết có chăm

sóc nổi cho Đông Đông không?”.

“Chị sắp thi, chỉ cần cha mẹ giúp đỡ vài ngày thôi.” Giản Minh đi đến

trước cửa sổ, mưa rồi, mưa rất nặng hạt. Cô thật sự cảm thấy lo lắng cho
cha mẹ và Lăng Lệ, vốn dĩ trong kế hoạch của cô không hề có việc này.
Lăng Lệ ơi là Lăng Lệ, một bác sĩ vừa có trí tuệ, vừa có tấm lòng, vừa sống
tình cảm… Giản Minh cắn môi, quay lại nhìn Đông Đông và Thế Hoa lần
nữa nói, “Xin lỗi.”

Thế Hoa cất tiếng, “Hả? Sao thế ạ?”.

“Giúp chị chăm sóc cho Đông Đông thêm một chút nữa.” Giản Minh

nhờ vả, “Chị sẽ bảo Lăng Lệ về thay cho em ngay, đúng rồi, để chị gọi cho
em một suất cơm.” Bàn tay bấm số điện thoại bị ngăn lại, Thế Hoa chỉ vào
góc phòng, “Chị nhìn thấy chưa? Một cái tủ lạnh nhỏ, nghe nói là của
người nhà bác sĩ Lăng đưa đến, trong đó có đồ ăn đồ uống đủ cả, yên tâm
đi, em không chết đói đâu mà. Nếu cần thiết, em sẽ tự gọi cho người ta.”
Thế Hoa chăm chú quan sát khuôn mặt của Giản Minh, “Nhưng mà chị
Giản Minh này, sắc mặt của chị nhìn thảm quá, không sao chứ ạ?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.