BỆNH TÌNH YÊU - Trang 350

cho Giản Minh, “Nhìn người em ướt đẫm kìa, mau vào tắm nước nóng đi,
đừng để bị cảm.” Nói rồi, mở túi xách của Giản Minh ra như mọi khi, cầm
lấy Insulin cất vào tủ lạnh, “Đã tiêm thuốc chưa?”.

Trong kỳ nghỉ phép này, Giản Minh cảm thấy… bất mãn, “Lại lục túi

của em à?”

Dáng vẻ của Lăng Lệ giống như chủ nhân, “Ừm, sao thế?” rồi mở ống

tiêm ra kiểm tra thuốc của Giản Minh.

Giản Minh càng bất mãn, “Không những lục túi của em, mỗi ngày lại

còn kiểm tra thuốc của em, anh sợ em làm chuyện ngu ngốc đó sao?”.

Lăng Lệ thật sự chỉ biết ngẩng mặt nhìn trời, thay mũi kim mới cho

Giản Minh, “Cô gái này, chúng ta suy nghĩ tích cực chút được không hả?
Kim tiêm này vốn dĩ chỉ sử dụng một lần, dùng lần nào vứt lần đó, em lại
hay tiếc rẻ, cứ nhất định dùng một mũi kim cho cả bình thuốc. Có một vài
bệnh nhân liều lượng sử dụng thuốc quá lớn, hai ba ngày dùng hết một bình
thuốc, một bình thuốc của người ta chỉ truyền trong một tiếng đồng hồ là
xong, em phải gần mười ngày mới dùng hết một bình, đợi đến khi đổi thuốc
mới đổi đầu kim tiêm, cái kim tiêm đó cũng cùn từ lâu rồi, chích vào da
không đau sao? Anh đã mang về thêm cho em mấy hộp đầu kim tiêm, em
không nhìn thấy sao?”. Thu dọn lại thuốc tiêm, anh vẫn còn không buông
tha, “Em cứ nói cho lắm vào, trong túi của em có kẹo không?”.

“Có sao?” Giản Minh vắt óc suy nghĩ, bản thân mình cai kẹo lâu rồi,

quả quyết, “Không có.”

“Có.” Lăng Lệ giật lại túi xách của Giản Minh, giở ra cho cô xem,

ngăn túi bên trong khóa kéo có mấy cái kẹo Thái Phi, Lăng Lệ trách móc,
“Sợ một ngày nào đó em bị hạ đường huyết, cho vào đây phòng hờ, đã từng
nói với em rồi, quay đi quay lại là em quên luôn.” Không cam tâm bị ngó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.