BỆNH TÌNH YÊU - Trang 360

Đường Nhã Nghiên đang vội viết tài liệu, chẳng thèm ngẩng đầu lên

nhìn, “Ông nghĩ tôi thích đến cái nơi chim không đẻ trứng đó để cướp tự do
với ông hả? Chẳng phải Giản Minh và Đông Đông rất cần ông sao? Lần
này phải đi gần cả tháng đấy.”

Lăng Lệ dựa vào ghế, “Một mình Giản Minh cũng làm được, tôi đi

cho, con trai và chồng chị cũng cần chị mà, cứ quyết định vậy đi.” Anh thả
cốc trà xuống, “Ồ, tôi phải về rồi.”

Giản Minh và Đông Đông xuất viện, Thế Hoa lái xe đến đón, Lăng Lệ

cũng xách hành lý đơn giản của mình, lát nữa anh phải đáp máy bay đi theo
đội viện trợ y tế, anh lấy một tấm danh thiếp của mình đưa cho Đông Đông,
trong lòng không nỡ chút nào, “Đông Đông sẽ nhớ chú bác sĩ này chứ?”.

Đông Đông ngoan ngoãn trả lời, “Cháu sẽ nhớ chứ.”

“Ừm.” Lăng Lệ vẫn xoa xoa đầu Đông Đông, “Muốn tìm người nào

nói chuyện, hoặc muốn tìm người chơi cùng, nhớ gọi điện cho chú, trên
tấm danh thiếp này có số điện thoại của chú, cháu đọc có hiểu không?”.

“Cháu đọc hiểu ạ.” Đông Đông rất cẩn thận, cất tấm danh thiếp vào

trong ba lô nhỏ của mình. Nói với Lăng Lệ, “Chú ơi, lúc nào chú có thời
gian, chú nhớ đến nhà cháu chơi nhé.”

Không cần phải nói nhiều, chỉ một câu nhẹ nhàng của đứa bé đã dễ

dàng làm sụp đổ hoàn toàn tâm lý chuẩn bị mấy ngày hôm nay của Lăng
Lệ, không thể nào giữ được vẻ tự nhiên, thoải mái.

Giản Minh rõ ràng muốn trốn chạy, “Anh giữ gìn sức khỏe, bọn em đi

đây.”

Lăng Lệ khó khăn lắm mới thốt nên lời, “Ừ.”

Giản Minh đi lướt qua vai anh, “Tạm biệt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.