BỆNH TÌNH YÊU - Trang 383

Khi Giản Minh ra đến khuôn viên phía sau, những gì nhìn thấy chính

là cảnh tượng ấy, Lăng Lệ nhấc bổng Đông Đông lên, nâng nó lên trên cao,
gần sát với vị trí của chiếc rổ, ném bóng vào, ném quả nào trúng quả đó.
Đông Đông chưa bao giờ chơi vui như thế này, thích thú đến nỗi cười nói
vang trời, còn Lăng Lệ thấy Đông Đông hưng phấn thế cũng vui lây, cũng
cười nói ồn ào theo Đông Đông. Cảnh tượng vui vẻ như thế làm Giản Minh
rơm rớm nước mắt, La Thế Triết rất ít khi có thời gian và hứng thú đưa
Đông Đông đi chơi các môn thể thao, măt này lại là điểm yếu của Giản
Minh, những việc bây giờ Lăng Lệ và Đông Đông cùng trải nghiệm, chính
là bức tranh trong giấc mơ Giản Minh vẫn thường gặp.

Đông Đông nhìn thấy mẹ trước, rất phấn khởi, kéo chú bác sĩ chạy về

phía mẹ. Lăng Lệ gật đầu với Giản Minh, nụ cười chói lóa dưới ánh nắng
chiều rực rỡ, Đông Đông rất hoạt bát, “Mẹ, vào chơi bóng luôn đi.”

Giản Minh lau mồ hôi cho con trai, “Mẹ không biết chơi bóng.”

Bạn Đông Đông thật sự hưng phấn quá đỗi, “Không sao đâu, chú biết

biến hóa.” Yêu cầu Lăng Lệ, “Chú có biến hóa mẹ như biến hóa cho cháu
được không?”.

Biến hóa như kiểu Đông Đông? Cái kiểu vác lên vai ấy ư? Giản Minh

nhát gan tìm cớ thoái thác, “Mẹ đi giày cao gót nên không hợp chơi bóng.”
Nhưng lý do Đông Đông yêu cầu mẹ cùng hưởng niềm vui chơi bóng rất
hùng hồn, “Mẹ, khi chú biến hóa rồi thì không cần dùng chân.” Nhìn Lăng
Lệ với vẻ vô cùng mong đợi, “Phải không ạ?”.

Lăng Lệ trả lời chắc như đinh đóng cột, “Đúng thế!”. Đáy mắt hiện lên

vẻ xảo quyệt, cử chỉ lại vô cùng phong độ, đứng đắn, véo véo chiếc cằm
Đông Đông, “Chú sẵn lòng cống hiến.”

Không cách nào từ chối, cho dù biết rằng ánh mắt anh xấu xa đến mức

nào, nhưng Giản Minh đã bị Đông Đông và Lăng Lệ kéo đến phía dưới rổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.