BỆNH TÌNH YÊU - Trang 409

với anh đi, anh sẽ ly hôn với Tô Mạn, bắt cô ấy phải trả cho anh một khoản
tiền, như thế cho dù sau này anh và em không làm việc cũng đủ dùng,
chúng ta ra nước ngoài, rời khỏi nơi này…”.

Nghe những lời nói đó của La Thế Triết, Giản Minh chẳng hề cảm

động, cô cười khổ sở, “Anh ích kỉ đến tận mức này sao? Tự nói tự quyết
quen rồi mà, quan niệm trong đầu anh, đều là anh nghĩ như thế nào, chứ
chưa bao giờ anh để ý đến người khác suy nghĩ như thế nào.”

La Thế Triết lẩm bẩm, “Anh biết em hận anh.”

Giản Minh thái độ hòa nhã, “Tôi không hận anh, mà là từ bỏ, ba năm

trước khi tôi xách hành lý ra khỏi nhà, tôi đã từ bỏ anh rồi. Anh phải biết
tính khí của tôi chứ, những thứ tôi từ bỏ, tuyệt đối không bao giờ nhặt về
nữa.”

La Thế Triết như ăn phải bùa mê thuốc lú, “Giản Minh, em hận anh

như vậy sao? Anh đã quỳ dưới chân em rồi, em bớt giận được không?”.

“La Thế Triết, anh uống quá nhiều rồi, tôi đã nói, tôi không hận anh.

Anh đứng dậy đi, đừng làm giảm thọ của tôi.”

La Thế Triết vẫn không tỉnh ngộ, “Không thể tha thứ cho anh sao?

Lúc đó anh cũng có nỗi khổ riêng của anh. Giản Minh, anh muốn về nhà,
cũng hy vọng rằng em có thể cứu anh về nhà.”

Giản Minh lắc đầu, đoạn tuyệt quan hệ, “Rất xin lỗi, La Thế Triết,

không thể nào được nữa rồi, tất cả mọi thứ giữa hai chúng ta đều bị anh hủy
hoại đến nỗi cặn bã cũng chẳng còn, thật sự chúng ta không thể nào quay
lại với nhau được nữa. Cứ cho ngày đó tôi hơi sơ sót, tôi không hiểu được
anh, không lo lắng được cho anh, nhưng bây giờ nói những điều này cũng
chẳng còn ý nghĩa gì nữa, thả tôi ra đi.” Đẩy mạnh La Thế Triết, Giản Minh
mở cửa chạy trốn, lần này La Thế Triết không ngăn cô lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.