BỆNH TÌNH YÊU - Trang 470

đến nơi, dây dưa không rõ ràng. Lăng Lệ nhìn thấy anh Kiều, như gặp được
vị cứu tinh, ra hiệu cho anh ấy đến cứu mình.

Anh Kiều chỉ thị y tá, “Tâm trạng của bệnh nhân dao động quá mạnh,

giúp Phó chủ nhiệm Lăng một chút đi.”

Y tá trưởng nhanh nhẹn, dứt khoát kéo Phương Nam đang bám dính

vào Lăng Lệ như con bạch tuộc ra, khuyên nhủ một cách khéo léo, “Đừng
khóc, chúng ta phải giữ cho tinh thần ổn định, mới có lợi cho sức khỏe.”
Hơn nữa mũi kim của Phương Nam cũng bị xê dịch, y tá vội vàng thay kim
khác cho cô, anh Kiều đứng bên cạnh, cũng khuyên nhủ vài câu, Phương
Nam đành phải bình tĩnh trở lại.

Đợi đến khi anh Kiều và mọi người đi hết, Lăng Lệ hỏi Phương Nam,

“Tại sao em không nói sớm? Em có việc, chắc chắn anh sẽ giúp.”

Phương Nam trả lời, “Mấy lần định nói với anh, nhưng không biết

phải bắt đầu như thế nào.”

Lăng Lệ cười, “Biết tính em mạnh mẽ, nhưng đây không phải lúc cần

mạnh mẽ.”

Phương Nam lắc đầu, “Không phải mạnh mẽ, về việc điều trị, anh có

giúp hay không, bạn học cũ của anh cũng đã rất tận tâm rồi. Ngưu tầm
ngưu, mã tầm mã, bạn của anh rất giống anh, đối xử với bệnh nhân rất tốt.”

Trước đây Phương Nam chưa từng có thái độ như thế này, lúc nào

cũng, “Cái lũ bạn xấu xa của anh chẳng khác gì anh, toàn những thứ vứt
đi.” Nghĩ đến đây Lăng Lệ gần như cảm thấy quá đỗi kinh ngạc, vội vàng
nói, “Cảm ơn em đã hiểu được.” Lại hỏi, “Tại sao chỉ có mình em?”.

Phương Nam trả lời hờ hững, không hiểu là lạnh lùng hay mệt mỏi,

“Tiền Á Quân bận, đi Thái Lan rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.