BỆNH TÌNH YÊU - Trang 64

đi được, “Được rồi, thứ bảy gặp nhé, cục cưng của mẹ, mẹ cũng yêu con.”
Thả điện thoại xuống, Giản Minh cảm thấy rất thỏa mãn, con người cô, chỉ
có chút triển vọng này thôi, chỉ cần có một chút ánh nắng là đã có thể tỏa
sáng, chỉ cần có một chút mưa là cảm thấy khỏe mạnh. Thật vậy đó, cứ cho
là tất cả mọi áp lực đều vượt quá khả năng mang vác của cơ thể, cô cũng sẽ
cố gắng gánh vác, chỉ cần vẫn có người muốn nói với cô rằng, “Con yêu
mẹ.”

Ngày hôm sau, trước khi ăn sáng phải đo lượng đường trong máu, có

thấp hơn một chút, sau đó đến thời gian thăm bệnh của bác sĩ, cuối cùng
Giản Minh cũng đã gặp được bác sĩ Dương, bác sĩ chủ trị cho cô, có điều
bác sĩ chủ trị không được nhiệt tình cho lắm, chỉ có ba chữ, “Vẫn tốt lắm,”
rồi quay người bỏ đi. Chỉ có bác sĩ Mễ, người mà được cô gọi là thiên kim
nhà nghèo mỉm cười với cô, nụ cười cực kỳ có thiện ý.

Sự lạnh lùng của bác sĩ chủ trị làm cho mọi ý định của cô bị dập tắt.

Thực ra cô muốn hỏi, có thể xin phép rời khỏi bệnh viện một ngày không?
Ngày mai là thứ bảy, cô muốn đi thăm Đông Đông. Thôi thì thăm dò tình
hình xung quanh vậy, hỏi những người bạn nằm viện cùng, “Có thể rời khỏi
bệnh viện một ngày được không?”.

Câu trả lời là không thể nào được, chưa nói đến việc bác sĩ, y tá đồng

ý hay không đồng ý, trên người Giản Minh có móc một thiết bị để chích
Insulin, trước ba bữa ăn, y tá sẽ bổ sung thuốc vào đó, Giản Minh lại không
biết thao tác đó, đây chính là trở ngại lớn nhất. Bây giờ đang là thời gian
điều trị, không phải thời gian chơi đùa cho vui.

Giản Minh lặng lẽ không biết nói gì, cũng đúng, trong thời gian điều

trị, tốt nhất đừng có gây thêm phiền toái gì, nhưng mà thật sự là cô rất nhớ
Đông Đông, trăn trở suốt một ngày, Giản Minh quyết định ngày mai tìm cơ
hội chuồn ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.