BỆNH YÊU - Trang 144

hủy mặt, cô ta còn khiến cô chết trong trận đất lở đó.

Mạnh Thính nhắm mắt lại, sau đó mở ra bình tĩnh nói: "Chúng ta

không phải chị em, đời này cũng không phải. Đồ này hoặc là trả lại cho chị,
hoặc là chị tự mình đi nói rõ ràng."

Thư Lan thấy cô cứng mềm đều không xong, rốt cuộc mới hiểu Mạnh

Thính đang rất nghiêm túc. Nhưng mà mới hai tháng trước, Mạnh Thính hễ
có món đồ nào đều không thể chờ nổi mà đưa cho cô ta, bây giờ vì sao đối
xử với mình còn lạnh nhạt hơn so với người lạ?

Cô ta đương nhiên không thể để đám Giang Nhẫn biết được sự thật,

khúc dương cầm, điệu múa, bộ váy, những thứ này đều thuộc sở hữu của
Mạnh Thính.

Thư Lan tức giận nói: "Trả lại cho chị cũng được thôi, nhưng chị đừng

có mà hối hận, tôi không thèm nhận người chị gái như chị nữa."

Mạnh Thính không lên tiếng, chỉ lẳng lặng nhìn Thư Lan khiến cô ta

có chút chột dạ.

Thư Lan chạy vào phòng vệ sinh bên ngoài, một lát sau đã thay bộ váy

trên người ra đem tới ném vào tay Mạnh Thính, Mạnh Thính cẩn thận ôm
lấy.

Thư Lan không nhịn được mỉa mai: "Chị có hiếu thật nha, mẹ của chị

đều bởi vì bộ váy này mà chết trước mặt chị, không lẽ chị còn có suy nghĩ
muốn khiêu vũ lại lần nữa à?" Mạnh Thính quá xinh đẹp, đó cũng là một
cái tội.

Câu nói này khiến ngón tay Mạnh Thính run rẩy.

Cô ôm chiếc váy, ngón tay nắm chặt lại, vẻ mặt tức giận hiếm thấy:

"Cô vẫn nên quản tốt chuyện của mình đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.