BỆNH YÊU - Trang 19

Không phải đang nằm mơ, cô thật sự đã trở lại năm năm trước. Cuộc

đời ngắn ngủi của cô cũng biến chuyển trong một năm này. Mạnh Thính
xúc động muốn khóc to một trận, nhưng cuối cùng nhìn sân trường vắng vẻ
sau khi tan học, cô nắm chặt quai đeo cặp đi về phía trạm xe buýt.

Tuyến xe buýt về nhà cô không nhiều, nửa tiếng có một chuyến. Mạnh

Thính từ trong người lấy thẻ học sinh của mình ra, đứng trước trạm chờ
đợi.

Cô đợi mười phút, quan sát thật kỹ mỗi một chiếc xe dừng lại. Đây là

con đường trở về nhà, kiếp trước có biết bao lần đều muốn về nhà, kiếp này
cuối cùng cũng đạt được ý nguyện.

Nhưng xe buýt còn chưa tới thì phía xa truyền đến âm thanh chói tai từ

động cơ của chiếc xe đua miền núi, cô nắm chặt cây gậy, lông mi run rẩy.
Trong lòng có một dự cảm không lành.

Xe mô tô bay như tên bắn, xé gió lao tới.

Hạ Tuấn Minh huýt sáo, ồ một tiếng: "Anh Nhẫn, nhìn xem nữ sinh bị

mù gặp ở trường lúc nãy kìa."

Ánh mắt Giang Nhẫn dưới lớp nón bảo hiểm quét đến.

Tiếp sau đó, đầu xe rẽ ngang, dừng ngay trước mặt Mạnh Thính.

Mạnh Thính nhịn không được lui về sau một bước.

Cơn gió thổi tung mái tóc của cô, những sợi tóc bị thổi bay về phía sau

vai, phần tóc cắt ngang trước trán có hơi bừa bộn.

Giang Nhẫn dừng hẳn xe lại, đưa tay cởi nón bảo hiểm xuống.

Hạ Tuấn Minh và Phương Đàm theo sát phía sau cũng ngừng lại.

Mạnh Thính nhớ rõ Giang Nhẫn trong năm này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.