BỆNH YÊU - Trang 39

Anh ta không nghe Giang Nhẫn nói Mạnh Thính không bị mù, chỉ dựa

vào suy nghĩ của chính mình mà nói: "Cô ta bị mù, lỡ như lúc tháo kính
xuống nhìn thấy hai tròng mắt trống rỗng không có con mắt thì anh định
làm gì?" Anh ta nói xong liền lấy hai tay chọc vào mắt mình, mẹ nó, đáng
sợ quá, đôi mắt muốn cay xè luôn rồi.

Giang Nhẫn không nói chuyện.

Anh nhìn cô đi khỏi, không biết vì sao đột nhiên nhớ đến chiếc hộp

dâu tây mà anh đoạt từ tay cô.

Nếu không phải bị câm thì vì sao lúc trước cô không chịu nói chuyện

với anh, đây là coi rẻ trường học của bọn họ sao?

Anh hung hăng lau mu bàn tay mình, bà nó, chảnh cái gì mà chảnh,

giống y hệt bà mẹ của anh, nhưng ít ra bà ta còn có chút vốn liếng.

Còn cô ta là thá gì chứ? Mắt thì bị mù, còn không biết tự lượng sức

mình, tự cho mình là thanh cao.

Liên Kết Chia Sẽ

    Just a moment...
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.