BỆNH YÊU - Trang 56

Giang Nhẫn cười châm biếm: "Học sinh giỏi không muốn có bất kỳ

quan hệ gì với tôi à?"

Mạnh Thính vội vàng lắc đầu, bị anh nhìn ra suy nghĩ trong lòng nên

hai bên tai cô đều đỏ lên.

"Cô tưởng tôi không biết gì hết à." Giang Nhẫn tìm đại một trạm xe

buýt, "Xuống đi."

Mạnh Thính ngoan ngoãn xuống xe.

Tuy rằng suy nghĩ của cô rất linh hoạt nhưng không đoán ra được sao

anh lại mất hứng như vậy. Cô có hơi sợ anh nên không dám nói câu nào.

Mưa vẫn chưa tạnh.

Giang Nhẫn ngồi yên trong xe nhìn cô.

Năm đó trạm xe buýt ở thành phố H không được tu sửa lại. Phía trên

đỉnh đầu có mấy nhánh cây, từng giọt nước mưa xuyên qua khe hở của
những tán lá mà rơi xuống, dừng ở trên người cô. Cô biết anh còn chưa đi
khỏi, bất an đứng đó, nhưng không hề có một chút xíu nào tức giận hay oán
trách.

Thật là ngoan nha.

Đột nhiên Giang Nhẫn bước xuống xe.

Anh kéo khóa rồi cởi áo khoác ra, vài bước đi tới phủ nó lên người cô.

Cô từ trong chiếc áo khoác màu đen ngẩng đầu lên, thực sự sợ hãi, tay

cầm gậy muốn đánh anh: "Anh làm gì vậy?"

Giang Nhẫn cũng không biết chính mình muốn làm cái gì, anh nắm

chặt cây gậy của cô, nhịn không được cười lên: "Cô thực sự coi ông đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.