BÍ ẨN CHIẾC NHẪN NGỌC SAPPHIRE - Trang 244

tiếng hỏi. “Em có từng nói với anh chưa nhỉ, hôm ấy Phó Viễn đến dự bữa
tiệc sinh nhật của Đỗ Vân Hạc thực ra là để tặng quà sinh nhật cho Đỗ Vân
Bằng.”

“Em nói với anh rồi.” Cao Cạnh móc từ trong túi ra một chiếc bánh mì

rồi bắt đầu ăn: “Bọn anh hiện đang nghi ngờ giữa Phó Viễn và Đỗ Vân
Bằng có quan hệ gì đó, nhưng cô ấy không chịu thừa nhận. Phó Viễn nói cô
ấy và Đỗ Vân Bằng biết nhau, nhưng chỉ là vì cô ấy thường xuyên đến tiệm
mì Tiểu Đình ăn mì, hai người bọn họ không có chút quan hệ nào cả. Cô ấy
cũng phủ nhận việc đã từng nhìn thấy mảnh giấy có viết dòng chữ ‘ngày Cá
tháng Tư không gặp không về’ mà em đưa cho anh.”

“Chứng cứ rõ ràng như thế mà bạn ấy cũng dám phủ nhận sao?” Mạc

Lan nhìn chiếc bánh mì trong tay anh, cơn giận trong lòng cũng dần tan
biến. Mỗi lần nhìn thấy anh ăn thứ gì đó, cô đều cảm thấy mềm lòng.

“Đúng vậy, cô ấy nhất mực phủ nhận.” Cao Cạnh hoàn toàn không chú

ý đến ánh mắt của Mạc Lan, vẫn ăn bánh mì một cách ngon lành. “Nhưng,
cô ấy càng nói như vậy thì lại càng đáng nghi. Em biết không, trên mảnh
giấy mà em đưa cho anh không ngờ lại không có dấu vân tay.”

“Không có dấu vân tay tức là sao?” Mạc Lan cảm thấy hơi khó hiểu.

“Thì là không có một dấu vân tay nào chứ sao! Mảnh giấy đó đã được

ai đó lau chùi qua, hoặc là người viết và người nhận nó đều đeo găng tay,
nhưng điều này dường như là không thể.”

Khi nhìn thấy mảnh giấy đó rơi ra từ cuốn sách ở trong phòng Phó

Viễn, Mạc Lan có đeo găng tay nên cô biết trên mảnh giấy đó chắc chắn
không có dấu vân tay của mình. Nhưng tại sao ngay đến dấu vân tay của
Phó Viễn cũng không có chứ?

“Thật là kỳ lạ!” Cô nói.

“Anh cũng cảm thấy rất lạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.