BÍ ẨN SỰ DIỆT VONG CỦA LIÊN XÔ - LỊCH SỬ NHỮNG ÂM MƯU VÀ PHẢN BỘI 1945-1991 - Trang 67

nhân vật chủ yếu của bộ máy tư tưởng ĐCS Liên Xô và “các đảng cộng sản
anh em”. Những người kiểu như Xuxlov không chỉ có một triệu mà còn
hơn thế nhiều. Trong việc nghiên cứu các môn khoa học chân chính, khoa
học biện chứng họ chỉ say mê hồi đang còn học ở phổ thông – ở những lớp
cuối cấp họ buộc phải trao đổi với nhau các câu trích dẫn từ các công trình
kinh điển. Trong khi đó, tại một số bang ở Mỹ đã thực thi một kiểu xử phạt
hành chính là sau khi bắt được kẻ vi luật lệ giao thông, theo phán quyết của
tòa án, kẻ vi phạm sẽ phải viết đi viết lại hàng trăm lần câu: “Tôi sẽ không
bao giờ sang đường khi có đèn đỏ”. Vậy mà người ta đã trừng phạt tất cả
chúng ta, ít nhất là những người đã tốt nghiệp phổ thông trước năm 1990
theo kiểu đó.

Xuxlov đã làm cho cuộc sống trở nên nặng nề bởi những giáo lý, ông ta

bóp nghẹt cuộc sống và làm biến đổi hiện thực. Hơn bất cứ ai khác, ông ta
đã đầu độc nhân dân bằng ý nguyện xây dựng “tương lai tươi sáng”. Bởi
những hoạt động của ông ta mà nhân dân đã phải sống với sự giác ngộ vay
mượn – cuộc sống không được tiếp nhận những gì nó có trong thực tế, mà
nó bị khúc xạ qua lăng kính những quan điểm của chủ nghĩa Mác – Lênin
chân chính với những thuật ngữ, những câu trích dẫn cẩu thả…

Nghị quyết BCHTW ĐCS Liên Xô ngày 21 tháng 10 năm 1959 về việc

tiêu hủy các cuốn sách của I. V. Xtalin… đã có vai trò đặc biệt xấu trong
việc truyền tải bầu dưỡng khí thông tin. Theo nghị quyết này, các cuốn sách
đó tại mọi thư viện trong nước đều bị đưa vào diện quản lý đặc biệt, không
được cung cấp công khai: “Sách thuộc diện quản lý đặc biệt và chỉ được
cung cấp cho những người đã xác định chắc chắn là có giấy giới thiệu thích
hợp”. Còn tại các cơ quan đảng chúng bị tịch thu và tiêu hủy. Vào cuối thập
kỷ 1960, người ta dự định xuất bản tuyển tập Xtalin, song do điều đó hiển
nhiên không có lợi cho những người đương cầm quyền nền bộ tuyển tập lại
bị hủy bỏ. Trong khi đó, các tác phẩm của Xtalin lại được Trường đại học
Stanford (Mỹ) cho in thanh ba tập vào năm 1967.[3] Liên Xô đã mua ấn
phẩm này với một số lượng rất hạn chế và đóng dấu không phổ biến. Chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.