— Cũng được - Chánh án Alvord nói - Tuy nhiên, tôi muốn nghe lập
luận của ông Biện Lý “riêng trước tòa”.
— Thưa quý tòa - Hamilton Burger nói - Chúng tôi sẽ chứng minh rằng
nhân chứng này đã quen với Glamis Barlow; ông ta đã thấy cô ấy nhiều lần
ở Las Vegas và ông ta khẳng định rằng chính Glamis Barlow là người con
gái ông ta đã thấy rời khỏi văn phòng của Vera Martel một cách ám muội.
Văn phòng của Vera Martel ở Las Vegas nằm tại tầng thứ hai của cao ốc,
tầng dưới là cơ sở cờ bạc. Một vài phòng trong tầng hai được dùng làm
phòng ở và một số phòng khác thì được dùng làm văn phòng. Văn phòng
làm việc của Vera Martel nằm đối diện với phòng ở của nhân chứng này.
Ông ta được cấp phòng ở này vì ông ta là nhân viên chia bài của sòng bạc
dưới nhà.
Chúng tôi sẽ chứng minh là nhân chứng này đã nhìn thấy Glamis Barlow
rời khỏi văn phòng của Vera Martel một cách ám muội, và sáng hôm sau,
người ta thấy văn phòng này bị mất trộm, hồ sơ bị đánh cắp, giấy tờ bị vứt
bừa bãi trên sàn chứng tỏ là đã có một sự tìm kiếm hồ sơ.
— Ông có thể cho biết chính xác thời gian xảy ra sự việc không? -
Mason hỏi.
— Thời gian chính xác là chín giờ mười lăm tối - Hamilton Burger nói -
Nhân chứng xác định thời gian chính xác vì ông ta nghe đài phát thanh đang
báo giờ của chương trình. Và thưa quý tòa, chúng tôi sẽ trình bày dấu tay
của bị cáo Carter Gilman được tìm thấy tại văn phòng ấy.
— Tôi vẫn xin phản đối - Mason nói - Đây chỉ là cách thức suy luận.
Chúng tôi yêu cầu công tố trước hết hãy chứng minh rằng bị cáo đã đưa
chìa khóa cho Glamis Barlow.
— Tôi nghĩ rằng chúng tôi có thể thiết lập sự kiện đó bằng cách suy luận
tại giai đoạn này của vụ án - Hamilton Burger nói.
— Ngoài ra - Mason nói - Một nhân chứng không thể tự nhận xét cung
cách của một người khác và bảo là ám muội được - Đó chỉ là tự kết luận.
— Trong trường hợp này thì không - Hamilton Burger phản đối - Có
hàng chục yếu tố chứng tỏ sự phạm tội như rón rén bước ra, nhìn tới lui trên
hành lang, ngoái lại sau lưng, đóng cửa một cách thật nhẹ nhàng.