BÍ MẬT BỊ THỜI GIAN VÙI LẤP - Trang 8

"Mày nói cái gì ? Mày nói cái gì ? Mày thử lặp lại lần nữa, chạy về trước

mặt mẹ và cha mày nói lại thử xem ???"

Những âm thanh hùng hùng hổ hổ của giọng nữ cao vút đã dọa tôi chết

ngất mất ba giây, ba giây sau mới kịp phản ứng lại, nhanh chóng giơ điện
thoại ra xa xa, có điều lỗ tai đã ù đặc. Đợi tiếng sư tử gào rống qua điện
thoại suốt ba phút liền xong, tôi mới ngoáy ngoáy lỗ tai, định cố gắng nói
một câu ngọt ngào, bất quá mẹ chẳng mấy khi ăn viên đạn bọc đường của
tôi, chỉ đành cố gắng nghe dạy dỗ, vốn nghĩ rằng bữa tiệc “mắng” này kéo
dài tới tận lúc điện thoại hết pin, liền vừa nhẹ nhàng thả điện thoại lên bàn,
vừa lén lút mặc quần áo, không ngờ mẹ tôi bất chợt ngừng lại, trong lòng
tôi thầm kinh hãi, tuyệt không thể có chuyện như mơ thế được đi.

"Mải chửi quá, quên mất chuyện chính rồi."

Nhất thời tôi thấy sống lưng lạnh toát, mẹ tôi thì có cái gì gọi là chính sự

chứ ?

"Này Mạn Mạn. Dì Trần của con vừa có một người cháu mới từ nước

ngoài về, tướng mạo đường hoàng, tuấn tú lịch sự, đường công danh sự
nghiệp thênh thang...."

Tôi tự nói thầm : "Loại đầu bảng như thế còn cần đi xem mắt sao ?"

Mẹ tôi lớn tiếng hỏi : "Nói cái gì hả ?"

Tôi vội vàng đáp : "Có nói gì đâu ạ, xin mẫu thân đại nhân cứ tiếp tục ạ."

"Nghe dì Trần của con nói, bởi vì cậu ấy vẫn chuyên tâm vào sự nghiệp,

cho nên tới giờ vẫn chưa có bạn gái, hiện giờ tuổi cũng không còn nhỏ, cha
mẹ bên kia lo lắng buồn rầu không chịu được, khó khăn lắm mới đợi được
cậu ấy về nước, lập tức nhờ mọi người chung quanh giới thiệu đối tượng
cho cậu ấy, dì Trần của con đã thay con sắp xếp chỗ hẹn, ở một quán café ở
gần cửa nam Thanh Hoa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.