BÍ MẬT CỦA EMMA
BÍ MẬT CỦA EMMA
Sophie Kinsella
Sophie Kinsella
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Chương 21
Chương 21
Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy, cả người phát ốm vì khiếp sợ. Chính xác thì
tôi cảm thấy mình như một đứa trẻ 5 tuổi không muốn đến trường vậy. Một
đứa trẻ năm tuổi với tàn tích của việc say rượu, vậy đấy.
S
"Tớ không thể đi được đâu," Tôi nói vào lúc 8h30. "Tớ không thể đối
mặt với bọn họ được đâu."
"Có, cậu có thể," Liss động viên tôi, xốc cúc áo khoác của tôi lên. "Sẽ
ổn thôi. Chỉ cần bồ ngẩng cằm lên."
"Nếu bọn họ kinh khiếp tớ thì sao?"
"Bọn họ sẽ không kinh khiếp bồ đâu. Bọn họ là bạn của bồ. Dầu sao thì,
giờ bọn họ chắc chắn đã quên hết chuyện đó rồi."
"Không đâu! Liệu tớ có thể chỉ ở nhà với bồ được không?" Tôi nắm lấy
tay cô ấy van nài. "Tớ sẽ cư xử thật tốt, tớ hứa đấy."
"Emma, tớ đã giải thích với bồ rồi," Lissy nhẫn nại nói. "Hôm nay tớ
phải tới toà án."
Cô ấy cạy tay tôi ra khỏi tay cô ấy. "Nhưng tớ sẽ có mặt ở đây khi nào
bồ về. Và bọn mình sẽ làm gì đó thật hay ho cho bữa tối. OK?"
"OK," Tôi lí nhí đáp. "Bọn mình có thể ăn kem sô cô la chứ?"
"Tất nhiên rồi," Lissy đáp, trong khi mở cửa căn hộ. "Giờ thì, đi đi. Bồ
sẽ ổn thôi!"
Cảm thấy như một con chó bị xua đuổi, tôi đi xuống cầu thang và mở
cửa toà nhà. Tôi chỉ vừa mới bước ra khỏi căn nhà thì một chiếc xe tải đỗ
vào lề đường. Một người đàn ông mặc đồng phục màu xanh da trời ra khỏi
xe, cầm theo một bó hoa to vĩ đại mà tôi chưa từng thấy bao giờ, được bó