BÍ MẬT CỦA EMMA - Trang 186

Khi chúng tôi đi dọc phố Upper, tôi cảm thấy khá tự hào về bản thân.

Điều đó cho thấy rằng tôi là một người London chính cống. Tôi có thể đưa
khách đến những nơi nhỏ bé cuối con đường mòn. Tôi có thể tìm ra những
nơi không phải là nơi gặp mặt thông thường. Ý tôi là, không phải là cái nhà
hàng kia của Jack không tuyệt diệu. Nhưng nơi này còn hay ho hơn biết
chừng nào. Một câu lạc bộ bí mật! Và ý tôi là, ai mà biết được, có khi tối
nay Madonna có thể ở đó ấy chứ!

Sau khoảng hai mươi phút chúng tôi đến Clerkenwell. Tôi nhất định

giành trả tiền taxi, và dẫn Jack đi xuống con hẻm.

« Rất thú vị, » Jack thốt lên, nhìn xung quanh. « Vậy chúng ta đang đi

đâu đây? »

« Chờ xem, » tôi nói giọng bí ẩn. Tôi tiến về phía cánh cửa, nhấn

chuông và lấy chiếc chìa khoá của Lissy ra khỏi ví với một thoáng rùng
mình vì phấn khích.

Anh ấy sẽ bị ấn tượng mạnh cho coi. Anh ấy sẽ cực kì bị ấn tượng!
« Ai đó? » một giọng nói vang lên.
« Xin chào, » tôi bình thản nói. « Tôi muốn gặp Alexander, làm ơn. »
« Ai? » Giọng nói đáp lại.
'Alexander, ' tôi lặp lại, và mỉm cười vẻ hiểu biết. Hiển nhiên là họ phải

kiểm tra hai lần rồi.

« Ơ không có Alexander ở đây. »
"Anh không nghe rõ rồi. Al-ex-and-er," tôi phát âm từng từ một cách rõ

ràng.

"Không có Alexander."
Có khi tôi nhầm cửa cũng nên, tôi chợt vụt nghĩ. Ý tôi là, tôi nhớ nó là

cái cửa này nhưng có khi nó là cái cửa khác gắn kính mờ. Đúng thế. Thực
ra cái cửa kia trông khá quen.

"Vướng mắc tí ti," tôi mỉm cười với Jack, và nhấn cái chuông mới.
Không gian tĩnh lặng. Tôi đợi vài phút rồi thử lần nữa, lại lần nữa.

Không có phản hồi. OK. Vậy thì... cũng chẳng phải cái cửa này nốt.

Chết tiệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.