BÍ MẬT CỦA JANE - Trang 135

hỏi suốt quãng đường rằng có phải cô lại sắp bị đuổi nữa hay không, nếu
thật vậy, cô sợ rằng lần này cô sẽ nổi khùng lên mất thôi.

Khi cô đi vào phòng, đội Chinooks đều đã mặc đồ đầy đủ và đang đeo đồ

bảo hộ. Họ ngồi ở trước tủ đồ lắng nghe huấn luyện viên, và Jane đứng lại
đúng ngưỡng cửa khi Larry Nystrom nói về sự yếu ớt ở hàng hai của đội
Vancouver và cách để chống lại thủ môn của họ. Cô nhìn sang Luc ở bên
kia phòng. Anh đeo đệm bảo hộ cho thủ môn to bự của mình và mặc chiếc
áo thể thao trắng có dòng chữ Chinooks màu xanh lục phía trước. Găng tay
và mũ bảo hiểm ở ngay phía sau anh khi anh nhìn chằm chằm vào một
điểm ngay cạnh giày trượt của mình. Rồi anh ngước lên và mắt anh khóa
chặt vào mắt cô. Anh chỉ đơn giản nhìn vào cô trong vài nhịp tim đập, rồi
đôi mắt xanh dương ấy lại bắt đầu một chuyến hành trình nhàn nhã xuống
chiếc áo len xám, đi qua cái váy đen và quần tất rồi tới đôi giày lười bằng
da màu đen của cô. Sự thích thú của anh do tò mò nhiều hơn là nhục dục,
nhưng nó vẫn ghim chặt cô tại chỗ và khiến tim cô trĩu nặng trong lồng
ngực.

"Jane," Larry Nystrom gọi cô. Cô dứt sự chú ý ra khỏi Luc và nhìn vào

huấn luyện viên. Ông ta ra dấu cho cô đi tới trước, và cô di chuyển tới đứng
bên cạnh ông. "Tiến lên và hãy nói những gì cô đã nói với bọn họ ngày
hôm nọ."

Cô nuốt nước bọt. "Tôi không thể nhớ được những gì mình đã nói, huấn

luyện viên ạ."

"Điều gì đó về việc chúng tôi kéo cao quần lên." Fish cung cấp. "Và đi

du đấu cùng chúng tôi là một trải nghiệm."

Họ trông đều nghiêm trọng đến mức cô suýt bật cười. Cho đến giờ, cô

không bao giờ thực sự tin rằng họ lại mê tín đến mức này. "Được rồi." Cô
bắt đầu với hồi tưởng khá khẩm nhất, "Kéo cao quần lên, các quý ông, tôi
có vài điều muốn nói và chỉ mất một phút mà thôi. Tôi sẽ không đi du đấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.