BÍ MẬT CỦA JANE - Trang 157

kiếm một từ thích hợp. Chẳng có từ nào. "Chị biết lỗ hổng nó để lại nơi tim
em."

Marie gật đầu và cô bé nhìn xuống giày. "Đôi khi em vẫn không thể tin

là mẹ đã mất."

"Chị biết em cảm thấy thế nào." Jane thả lại thỏi son vào túi và vòng tay

quanh vai Marie. "Nếu em có bao giờ muốn nói về điều đó với một ai đó,
em có thể nói với chị."

"Vâng ạ."

Nước mắt đong đầy khóe mắt Marie và Jane hơi ôm siết lấy cô bé. Đã

hai mươi tư năm rồi, nhưng Jane vẫn nhớ rất rõ những cảm xúc như sắp
bùng nổ ấy. "Nhưng không phải tối nay. Tối nay chúng ta sẽ vui chơi. Lúc
trước chị có gặp vài cậu cháu họ của Hugh Miner. Họ đến từ Minnesota và
chị nghĩ họ cùng tuổi với em đấy."

Marie dùng ngón tay chấm nhẹ mắt. "Họ có nóng bỏng không ạ?"

Jane nghĩ về điều đó. Nếu cô ở tuổi Marie, cô có thể nghĩ vậy, nhưng mà

cô không ở tuổi đó, và nghĩ rằng các cậu bé tuổi teen thật nóng bỏng khiến
cô cảm thấy không thoải mái. Cô gần như có thể nghe thấy bài hát "Phu
nhân Robinson" (1) vang lên trong tai. "Chà, họ sống trong một trang trại,"
cô bắt đầu nói khi họ rời phòng vệ sinh. "Chị nghĩ họ vắt sữa bò."

(1)Mrrs Robinson : Một bài hát nổi tiếng của Paul Simon, lần đầu tiên

phát hành dưới dạng nhạc nền cho bộ phim The Graduate (1967), nói về
chuyện tình cảm của một cậu thanh niên mới tốt nghiệp đại học Benjamin
Bruddock với một phụ nữ lớn tuổi hơn, phu nhân Robinson

"Tởm quá."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.