BÍ MẬT CỦA JANE - Trang 267

"Giờ thì hãy nhắc cho tôi nhớ sao họ lại gọi anh là Lucky nhỉ?" cô hỏi

khi với tay lấy bộ phi tiêu.

Anh kéo chúng khỏi tầm với của cô cùng lúc một nụ cười chậm rãi,

phóng túng kéo cong miệng anh. Một nụ cười bảo cho cô biết rằng anh
đang nhớ đến chuyện cô quỳ gối hôn hình xăm của anh. "Anh chắc chắn
rằng nếu em nghĩ thật lâu và hết sức, em sẽ nhớ ra câu trả lời thôi."

"Không". Cô lắc đầu. "Có vài thứ đơn giản là không nên nhớ đến". Cô

giơ tay ra và anh đặt bộ phi tiêu vào lòng bàn tay cô.

Thay vì đi tới đứng cạnh đồng đội, anh ở lì ngay bên cạnh cô và nói,

"Anh có thể nhắc cho em nhớ"

"Không, cảm ơn". Cô phi một cú tám nhân ba và nhằm vào hai mươi

nhân ba. "Một là đủ với tôi rồi."

"Nếu điều đó là sự thực" anh nói. "Sao chúng ta phải làm đến ba lần?"

"Có vấn đề gì vậy?" cô liếc ngang nhìn anh. "Tối nay cái tôi của anh cần

phải được vuốt ve à?"

"Phải. Bên cạnh vài thứ khác nữa."

Anh đã quyết định sẽ nói chuyện với cô và cô thì phải ngã xuống chân

anh đấy. Anh chắc sẽ nghĩ cô sẽ ngã ngay xuống đó và hôn hình xăm của
anh thêm lần nữa. Đen đủi thay "Không có hứng thú, tìm người khác đi."

"Anh không muốn ai khác" lời nói của anh như một sự âu yếm ấm áp

thêm vào, "Anh muốn em, Jane"

Cơn giận của cô tan biến và tất cả những gì còn lại là nỗi đau sâu sắc.

Nỗi đau ấy xoáy đảo bụng và thắt chặt trái tim cô. Trước khi cô kịp oà ra
khóc như con gái, cô đẩy bộ phi tiêu vào người anh. "Quá tệ" Cô nói. Quay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.