thay đồ và trả lời các câu hỏi của cô. Đến lúc đó họ sẽ phải nói chuyện với
cô hoặc đối mặt với một vụ kiện phân biệt giới tính.
Cô từ chối bánh nướng xốp và nước cam rồi nâng tay vịn giữa hai ghế
lên. Cô chuyển sang ghế cạnh lối đi, rải hết các bài báo và cuốn sách của cô
ra, rồi cởi chiếc áo vét xám. Cô bắt tay vào việc cố hiểu rõ điểm nào thì
tương phản với bàn thắng. Lỗi Penalty nào bị phạt vì vi phạm luật nào, và
lệnh đóng băng cực kỳ rối rắm. Cô lấy một tập giấy ghi chú Post-Its ra khỏi
cặp, nguệch ngoạc viết và nhét chúng vào trong quyển sách
Nắm bắt được công việc và cuộc sống thông qua giấy ghi chú không phải
là con đường hiệu quả nhất để xử lí mọi việc, và cô đã thử những phương
pháp hệ thống hơn. Cô đã thử một phần mềm trên laptop, nhưng cô kết thúc
bằng việc nguệch ngoạc ghi chú về những gì phải viết lên phần mềm ấy. Cô
đã mua quyển sổ kế hoạch hàng ngày mà hiện giờ cô đang dùng, nhưng chỉ
để dán ghi chú lên các trang lịch. Năm ngoái, cô đã mua một chiếc Palm
Pilot, nhưng cô không bao giờ có thể thoải mái được với nó. Không có giấy
ghi chú cô cảm thấy lo âu và cuối cùng đã bán cái máy cầm tay cho một
người bạn.
Cô viết ghi chú về những thuật ngữ khúc côn cầu mà cô không biết, nhét
chúng vào sách rồi liếc nhìn xuống Luc ở dưới một hàng ghế. Tay anh đặt
sau một cốc nước cam trên chiếc bàn xếp. Các ngón tay dài xé một mẩu
khăn ăn cocktail nhỏ, và anh chùi mảnh giấy đó giữa các ngón tay
Có ai đó gọi tên, Luc, anh cúi người tới trước và liếc nhìn ra sau. Đôi
mắt xanh dương hạ xuống đâu đó phía sau Jane, và anh ta cười lớn với một
câu đùa nào đó mà cô không nắm được. Hàm răng của anh ta trắng bóng và
đều tăm tắp, anh ta còn có một nụ cười khiến phụ nữ nghĩ đến những thứ
nóng bỏng tội lỗi nữa. Rồi anh ta hạ mắt xuống nhìn cô và cô quên hẳn như
thể anh ta không hiểu rõ làm sao mà cô ở đó được – như một vết bẩn trên
cà vạt của anh ta vậy – rồi cái nhìn chăm chú của anh lướt xuống mặt và cổ
cô tới giữa chiếc áo sơ mi trắng trơn. Vì vài lý do phiền nhiễu, hơi thở của