BÍ MẬT CỦA NAOKO - Trang 263

30

ĐÓ LÀ BUỔI CHIỀU CHỦ NHẬT, LÚC CÓ cuộc điện thoại gọi tới.
Naoko đang đi mua thức ăn cho bữa tối. Hirasuke, sau khi chăm sóc mảnh
vườn nhỏ xong, ngồi dựa lưng bên thềm cửa thông ra vườn, ngắm bầu trời
phía Tây. Quầng mây được nhuộm đỏ bởi màu hoàng hôn rực rỡ.

Lâu rồi gã mới có một buổi chiều thu thảnh thơi thế này. Gã cảm thấy
khoan khoái khi nghĩ ngày mai, gã lại có một tinh thần tươi mới để làm
việc.

Vậy mà tiếng chuông điện thoại đó lại mang đến cho gã một dự cảm chẳng
tốt đẹp gì. Điện thoại nhà Sugita bình thường không mấy khi đổ chuông.
Hồi Naoko vẫn còn là Naoko, người nhà ở Nagano và bạn bè nàng thường
xuyên gọi tới nhưng bây giờ thì không còn nữa.

“Chắc lại bên nhà đất rồi.” Hirasuke đứng dậy. Thỉnh thoảng vẫn có những
cú điện thoại gọi tới mời mua căn hộ một phòng.

Điện thoại để trên tủ trong phòng khách. Gã nhấc điện thoại lên.

“Vâng, nhà Sugita đây." Đầu dây bên kia không trả lời ngay. Chính khoảng
thời gian im lặng ngắn ngủi này càng khiến Hirasuke càng chắc về dự cảm
không hay ban nãy. Bằng trực giác, gã hiểu bên kia trả lời chậm không phải
bởi lý do vật chất nào đó mà bởi vì bối rối khi nghe thấy giọng gã.

“A lô," một giọng nam, “Dạ... Sugita Monami có nhà không ạ?"

Hirasuke đoán chắc cậu này ở trường Monami. Một đám mây đen bỗng kéo
đến bao phủ tâm hồn đang rất phấn chấn của gã.

“Giờ thì không.” Gã trả lời. Giọng gã thể hiện rõ sự không hài lòng, nửa
như vô tình, nửa như cố ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.