BÍ MẬT CỦA NAOKO - Trang 340

“Không phải. Thực sự là bố nghĩ thế.”

Naoko chớp chớp mắt. Nàng đưa mắt liếc nhìn xuống dưới. Khuôn mặt như
thể đang dò xét xem Hirasuke thực sự nghĩ gì.

Nàng ngẩng lên nhìn Hirasuke, lắc đầu.

“Con không đi đâu.”

“Tại sao?”

Nhưng Naoko không trả lời. Nàng ra khỏi phòng, khuôn mặt vô cảm hệt
như mặt nạ trong kịch Noh. Hirasuke gọi với theo: “Monami.”

Naoko dừng bước. Qua đôi vai chuyển động lên xuống, có thể thấy là cả
người nàng đang run lẩy bẩy. Nàng quay lại. Hai mắt bắt đầu tụ máu, đỏ
rực lên.

“Tại sao...” Nàng lẩm bẩm.

Hirasuke đóng cửa, quay về phía Naoko.

“Bố xin lỗi vì làm khổ con suốt bấy lâu nay. Giờ bố chỉ có thể nói vậy thôi.
Cho bố xin lỗi.” Gã cúi rạp đầu xuống.

Cảm tưởng như cả thế giới đang ngừng lại. Mọi âm thanh đồng loạt biến
mất. Nhưng điều đó chỉ diễn ra trong khoảnh khắc. Sau đó, rất nhiều âm
thanh lọt vào tai gã. Tiếng xe ô tô chạy qua, tiếng trẻ con khóc, tiếng dàn
loa từ nhà ai đó.

Lẫn trong mớ âm thanh đó là tiếng nấc sụt sùi. Gã ngẩng lên. Naoko đang
khóc. Má nàng đầm đìa nước mắt.

“Monami...” Gã gọi lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.