BÍ MẬT CỦA NAOKO - Trang 351

“Vì vậy em sẽ phải viết thư. Khi nào Monami về, anh cứ đưa thư cho con
đọc là được.”

“À, ra là vậy.”

“Em sẽ viết ngay. Mà anh phải luôn giữ lá thư đó bên mình nhé. Vì chẳng
biết khi nào Monami lại về.” “Nhưng nhỡ Monami về lúc anh không có
mặt thì sao? Lúc em đang ở trường chẳng hạn?”

Kể cả để Naoko cầm bức thư đó thì khi Monami hiện về, cô bé cũng không
biết được là mình đang có bức thư. Rất có thể cô bé sẽ hoảng loạn.

“Nếu xảy ra chuyện đó thì cũng đành chịu chứ sao.” Naoko nói. “Mình đâu
có thể làm khác được. Thế chồng có thể nghỉ làm, ở bên em suốt được
không?”

“Cái đó thì hơi khó.” Hirasuke đưa tay lên gãi trán. “Đúng không nào? Nếu
xảy ra chuyện đó thì sau này chỉ còn cách giải thích với mọi người xung
quanh là con gái mình bị chứng rối loạn thần kinh chức năng thôi.” “Điều
đó nghe nặng nề quá.” Hirasuke nhăn mặt. “Thôi thì đành cầu cho chuyện
đó đừng xảy ra vậy.” “Em thì nghĩ không phải lo đâu.”

“Chừng nào em mà không ngủ thì không phải lo. Vì em đã ngủ thì rất có
thể Monami sẽ quay về lúc em tỉnh dậy. Vừa rồi là thế đúng không?"

“Ừ, có lẽ thế.”

“Em sẽ chú ý không để ngủ gật trong lớp.” “Chính xác." Gã và Naoko nhìn
nhau cười. Mấy tháng rồi hai người mới cười với nhau như vậy.

Mặt Naoko nghiêm túc trở lại. Nàng nghịch cốc uống trà đang cầm trên tay,
bảo: “Nhưng em thấy lạ lắm.”

“Thế hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.