BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 1: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 239

235

thường và ở ngay trước ông ấy là một chiếc ghế rất bình
thường. Một khi LSD bắt đầu làm việc trong hệ thống của
ông ấy, trong hệ thống hoá chất của ông ấy, chiếc ghế bắt
đầu trông đẹp tới mức ông ấy không thể tin được vào mắt
mình: ông ấy chưa bao giờ thấy cái gì đẹp thế trong đời.
Nó chói sáng, ánh sáng chảy ra từ chiếc ghế theo mọi
hướng - đa mầu sắc, phiêu diêu. Chiếc ghế vẫn là cùng
chiếc ghế ấy thôi - chỉ tưởng tượng của bạn đang tạo ra
toàn thể trò chơi, chính chất LSD đó đã đưa bạn tới điên.
Nó đã lấy đi mọi khả năng của việc có tính phê phán.

Đó là lí do tại sao tôi nói niềm tin là chống lại hoài

nghi, nhưng chân lí không chống lại hoài nghi. Tin cậy
trưởng thành qua hoài nghi, niềm tin trưởng thành qua
kìm nén hoài nghi. Đó là lí do tại sao niềm tin là một loại
ma tuý. Điều đó đích xác là điều ma tuý làm: nó kìm nén
khả năng hoài nghi của bạn, điều duy nhất giữ cho bạn
tỉnh táo - không trở thành kẻ ngốc, không rơi vào nạn
nhân của tưởng tượng riêng của bạn. Và đó là điều tôn
giáo đã từng làm suốt nhiều thời đại. Họ nói, “Đừng hoài
nghi. Hoài nghi, và con sẽ rơi vào địa ngục. Tin đi! Nếu
hoài nghi tới, kìm nén nó, ném nó đi. Cứ tiếp tục tin. Và
việc tin,” họ nói, “là việc thấy. Nếu con tin, con sẽ thấy.”

Chân lí là hiện tượng khác toàn bộ. Nó tới từ tâm

thức không bị say ma tuý, tâm thức mở - không tin mà
cũng không không tin, không có kết luận gắn vào nó - chỉ
tự do, hồn nhiên.

Hoài nghi vẫn còn hữu dụng. Chừng nào bạn chưa

tới chân lí, hoài nghĩ vẫn còn giúp đỡ. Hoài nghi là người
bạn của tin cậy. Chính quá trình hoài nghi giúp cho bạn
không trở thành nạn nhân của tưởng tượng của bạn; bằng
không, tưởng tượng đã từng chơi trò tàn phá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.