BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 1: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 269

265

nhất. Còn Phật? - Phật đơn giản muốn là bản thân ông ấy.
Không cần đi bất kì đâu, không cần trở thành chút nào.
Không tương lai nào được cần, không thời gian nào được
yêu cầu: Phật có thể là điều ông ấy muốn chính khoảnh
khắc này bởi vì ông ấy đã là cái đó. Nhưng với Alexander
ngay cả hàng triệu kiếp cũng sẽ không đủ, cuộc hành
trình của ông ấy sẽ vẫn còn không đầy đủ. Ông ấy sẽ
không bao giờ có khả năng đem nó tới kết luận. Nó là cái
vòng luẩn quẩn: ông ấy sẽ bị thất vọng lặp đi lặp lại, và từ
thất vọng ông ấy sẽ tạo ra ảo tưởng lớn hơn, ảo tưởng
mạnh hơn. Ông ấy sẽ cần ảo tưởng lớn hơn và ảo tưởng
mạnh hơn.

Nó giống như ma tuý, tôi nói lần nữa. Nếu bạn dùng

ma tuý, bất kì ma tuý nào, sớm hay muộn bạn trở nên
quen với nó. Thế rồi bạn cần lượng ma tuý nhiều hơn,
liều ma tuý mạnh hơn, và cứ thế mãi. Ảo tưởng nhỏ sẽ
không có tác dụng; một khi bạn đã trở nên quen với
chúng, bạn sẽ cần ảo tưởng lớn hơn.

Đây là cách mọi người trở nên điên. Người điên là

người có ảo tưởng đã đi hoàn toàn ngược với thực tại.
Bây giờ người đó sống chỉ trong ảo tưởng của mình -
thậm chí không có khe hở mà người đó nhìn thực tại như
nó vậy, thậm chí không có khoảnh khắc của chân lí.
Người đó đơn giản sống trong ảo tưởng của mình - người
đó là người điên. Và điều người khác đang là có thể là
điên ít hơn nhưng tính điên có đó. Khác biệt chỉ là ở mức
độ, số lượng, nhưng không ở chất lượng. Chừng nào bạn
còn chưa sẵn sàng thảnh thơi trong hiện hữu của bạn như
bạn vậy, bạn điên.

Tôi là bình thường, và tôi nói với bạn Phật là bình

thường. Và tôi nói với bạn mọi chư phật bao giờ cũng là
bình thường. Đó là tính đặc biệt của họ, bởi vì trong thế
giới này không ai muốn là bình thường. Đó là cái phi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.