BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 1: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 290

286

Trong một làng nhỏ nơi Mulla Nasruddin sống, uỷ

ban thành phố nghĩ tới việc tạo ra một bức tường quanh
nghĩa địa. Mulla Nasruddin cũng là thành viên của uỷ ban
này. Anh ta đứng dậy, và anh ta nói, “Không cần.”

Toàn thể uỷ ban có vẻ phân vân, bởi vì mọi người

đều thiên về làm tường quanh nghĩa địa. Mọi người
không muốn thấy các nấm mồ và mọi người không muốn
thấy cái chết. Mọi người không muốn trở nên nhận biết
rằng cái chết hiện hữu. Đó là lí do tại sao nghĩa địa được
làm bên ngoài thị trấn, nơi xa xôi. Khi bạn phải đi tới đó,
chỉ thế thì bạn mới đi tới đó, bằng không tốt hơn cả là
tránh ra.

Làng đã phát triển lớn hơn và nghĩa địa thường ở

bên ngoài thị trấn không còn ở bên ngoài thị trấn nữa - thị
trấn đã phát triển và lan rộng. Cho nên toàn thể uỷ bạn đã
đồng ý, nhưng Mulla nói, “Không cần.”

Và ông chủ tịch hỏi, “Tại sao ông nói là không

cần?”

Anh ta nói, “Vì hai lí do. Một: những người ở bên

ngoài - họ không muốn đi vào cho nên họ không cần bức
tường nào ngăn cản họ. Và hai: những người ở bên trong
- họ không thể đi ra được. Cho nên phỏng có ích gì mà
làm bức tường? Bức tường được cần chỉ để ngăn cản
những người ở trong khỏi đi ra hay ngăn cản người ở
ngoài khỏi đi vào. Những người ở ngoài, họ không muốn
đi vào trong; họ đi vào trong chỉ trong bất lực hoàn toàn.
Khi họ phải đi, khi họ phải được bốn người mang đi, thế
thì họ đi. Và một khi họ ở trong họ không thể ra được -
không ai đã bao giờ nghe nói về bất kì ai đi ra. Điều đó là
vô nghĩa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.