BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 1: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 327

323

ấy nói, “Không thể nào tưởng được, không thể nào tin
được rằng khoảnh khắc ta trở nên chứng ngộ, toàn thể sự
tồn tại đã trở nên chứng ngộ cùng ta.”

Trong suốt nhiều thế kỉ các thiền nhân Phật giáo đã

từng thiền về điều đó, “Ông ấy ngụ ý gì? Ông ấy muốn
nói gì - ‘Khoảnh khắc ta trở nên chứng ngộ, toàn thể sự
tồn tại trở nên chứng ngộ’ sao? Nhưng làm sao nó có thể
vậy được? - bởi vì vẫn có nhiều người không chứng ngộ
mà. Ông ấy có thể ngụ ý cái gì?” Bản thân thiền nhân này
nghĩ, “Mình còn chưa chứng ngộ, vậy làm sao toàn thể sự
tồn tại đã trở thành chứng ngộ được?” Nó đã trở nên được
chứng ngộ với Phật vì ông ấy đã thấy phân biệt giữa cái
bên trong và cái bên ngoài không là gì ngoài bản ngã -
bức màn mỏng nhỏ này của bản ngã. Một khi bức màn đó
đã rơi xuống thì không có gì bên trong, không có gì bên
ngoài.

Cho nên Phật không thể nói, “Ta đã trở nên chứng

ngộ.” Ông ấy nói, “Cái toàn thể đã trở nên chứng ngộ.”
Mọi cây, và mọi sông, và mọi núi, và mọi người, và mọi
con vật, và mọi hành tinh - tất cả đều đã trở nên chứng
ngộ, bởi vì bây giờ ông ấy không có căn cước tách rời.
Ông ấy không ngụ ý rằng bạn đã trở nên chứng ngộ; ông
ấy đơn giản nói, “Ta không thể nói được rằng ta đã trở
nên chứng ngộ. Ta đã trong tù túng, chừng nấy ta có thể
nói được. Ta đã dốt nát, chừng nấy ta có thể nói được. Nó
là khổ, chừng nấy ta có thể nói được. Nhưng bây giờ, ta
không còn nữa.”

Sự tồn tại là phúc lạc. Sự tồn tại là đầy ánh sáng. Và

ánh sáng bên trong và ánh sáng bên ngoài đều là một -
không có cái gì bên trong, không có cái gì bên ngoài, mọi
phân biệt biến mất. Khi ánh sáng đi vào trong con mắt thứ
ba - một con mắt, con mắt duy nhất - mọi phân biệt biến
mất: cầu vồng lại trở thành một tia sáng trắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.