BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 1: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 382

378

tôi hiện hữu - chỉ nếu tôi nghĩ. Nếu suy nghĩ biến mất, cái
tôi cũng biến mất. “Tôi nghĩ, do đó tôi hiện hữu” - cái
tính tôi này, cái tâm tự ý thức này không là gì ngoài sự
liên tục các ý nghĩ. Nó không thực sự là thực thể, nó là
thực thể giả, ảo tưởng. Nó cũng giống như cầm ngọn
đuốc trong tay bạn và nếu bạn bắt đầu xoay vòng ngọn
đuốc trong tay bạn, bạn sẽ thấy vòng tròn lửa mà không
có đó. Nhưng ngọn đuốc chuyển động nhanh tới mức nó
tạo ra vòng tròn lửa ảo, nó tạo ra ảo tưởng về vòng tròn
lửa. Nó không có đó. Ý nghĩ chuyển động nhanh tới mức
chúng tạo ra ý tưởng về tôi.

Lữ tử nói người ta phải di chuyển từ tâm tự ý thức

sang tâm không tự ý thức: người ta phải di chuyển từ bản
ngã sang vô bản ngã, người ta phải di chuyển từ cái ngã
sang vô ngã. Cái ngã là phần biểu lộ - tí hon, rất nhỏ, thô.
Không ngã là phần không biểu hiện - vô hạn, vĩnh hằng.
Cái ngã là hiện tượng nhất thời, được sinh ra một ngày
nào đó, sẽ phải chết đi một ngày nào đó. Cái không ngã,
điều Phật gọi là anatta, vô ngã, là một phần của vĩnh hằng
- không bao giờ sinh và không bao giờ chết - nó kéo dài
mãi mãi.


Bên trong thân thể mét tám chúng ta phải cố gắng
để đạt tới hình dạng tồn tại trước khi trời đất dàn
ra.

Và bên trong thân thể mét tám của bạn, bạn có phẩm

chất nguyên thuỷ đó vẫn sống động, rung động - phẩm
chất nguyên thuỷ đó cái đã có trước khi trời đất được tạo
ra. Thiền nhân gọi nó là 'mặt nguyên thuỷ': khi không cái
gì được sinh ra - thậm chí không trời, không đất - tất cả
đều không biểu lộ; khi tất cả đều là im lặng, không âm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.