BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 1: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 55

51

tính cô đơn. Bạn không cô đơn. Và toàn bộ hiểu lầm nằm
ở chỗ đó và đó là điều làm bạn khiếp hãi thế. Cô đơn
nghĩa là bạn đang thiếu người khác. Cô đơn là trạng thái
phủ định. Cô đơn nghĩa là bạn cảm thấy trống rỗng, bạn
đang tìm người khác: bạn tin vào người khác, bạn phụ
thuộc vào người khác - và người khác không có đó. Và
bởi vì người khác không có đó, có tính không lớn, nhưng
tính không đó là một loại tính không mang nghĩa phủ
định. Bạn dò dẫm tìm người khác, và bạn không thể tìm
được người khác, và mọi thứ bắt đầu biến mất. Và khi
mọi thứ bắt đầu biến mất, vấn đề thực là: bạn không thể
còn lại là bản thân bạn.

Khi mọi thứ khác đã biến mất, bạn sẽ phải biến mất

nữa, bởi vì bạn phụ thuộc vào người khác, bạn chỉ là sự
phản xạ của người khác. Bạn đã thấy mặt bạn trong mắt
của người khác; họ đã là những tấm gương. Bây giờ
chúng không còn là tấm gương nào - bạn là ai? Mọi thứ
đã biến mất, thế thì làm sao bạn có thể còn lại trong tính
cô đơn này được? Bạn cũng bắt đầu bay hơi và điều đó
tạo ra nỗi sợ lớn - sợ chết.

Bản ngã bắt đầu chết và bản ngã bắt đầu tìm đâu đó

ai đó để bám vào. Và đó là lí do tại sao bạn bắt đầu tương
tác với mọi người. Từ sợ chết bạn bắt đầu lâm vào bận
bịu với người khác lần nữa. Và thế rồi hoang mang lớn
nhất định có đó, bởi vì hiện hữu tự nhiên của bạn đang đi
vào trong tính không sâu sắc. Nhưng bạn trở nên kinh
hoàng và bạn kéo bản thân mình ra khỏi nó. Bạn tạo ra
mâu thuẫn trong năng lượng này: năng lượng đã đi vào và
bạn nhảy ra, do đó có hoang mang.

Nhưng tính một mình là tối thượng. Và khi tôi nói

tính một mình là tối thượng, tôi ngụ ý rằng chỉ có một,
không có nhiều. Bạn không tách rời khỏi sự tồn tại.
Không ai là tách rời khỏi bất kì ai khác, sự tồn tại hoàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.