BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 1: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 57

53

đều biến mất. Bây giờ bạn sẽ thấy cây như việc trải dài
của bạn, mây như việc trải dài của bạn, hay bạn như việc
trải dài của cây. Bây giờ trung tâm là ở mọi nơi và không
đâu cả. Cái ‘tôi’ không tồn tại ở đâu cả thêm nữa. Chính
từ này đã trở thành hoàn toàn giả.

Có lần một nhà truyền giáo Ki tô giáo hỏi một Thiền

sư, “Chẳng lẽ không có điểm cuối của cuộc hành trình
của con người tới hợp nhất với Thượng đế sao?”

Thiền sư nói, “Điểm cuối của cuộc hành trình của

con người không phải là hợp nhất với Thượng đế, bởi vì
chưa bao giờ có phân tách cả. Mọi điều cần là nhoáng lên
sáng suốt làm cho người ta thấy nó.”

Đạo, Thiền, Mật tông - sáng suốt của họ là sâu sắc

hơn nhiều so với cái gọi là tôn giáo của bãi chợ. Ki tô
giáo nghĩ dưới dạng gắn liền với Thượng đế, là một với
Thượng đế, nhưng sáng suốt của Thiền sư này còn xuyên
thấu hơn nhiều và sâu hơn. Ông ấy nói: “Nhưng tách biệt
đã bao giờ có ở đâu không? Khi nào? Nó chưa từng xảy
ra chút nào, ông đã mơ rằng ông là tách biệt. Bước ra
khỏi giấc mơ đi! Không có hợp nhất, ông bao giờ cũng là
một với sự tồn tại rồi. Không một khoảnh khắc nào đã
từng có tách biệt, không có khả năng nào của tách biệt.”

Maitri, bạn đang tới sáng suốt rất rất quan trọng, có

ý nghĩa đấy. Nếu bạn không bị hoảng sợ và chạy trốn
khỏi kinh nghiệm này, bạn có thể đạt tới chớp loé của
sáng suốt làm cho người ta thấy nó: rằng tất cả là một.

Nhưng sợ bao giờ cũng tới. Nó không mới. Từng

người tìm kiếm đều phải đi qua nó. Và nó thực sự nhiều
tới mức trước khi bạn nghĩ tới nó bạn đã chạy khỏi nó rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.