BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 1: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 67

63

Suparna, bạn đã được bảo đi bảo lại, bạn đã được

dạy đi dạy lại rằng vui là sai và khổ là đúng. Bạn có thể
đã không được bảo một cách trực tiếp thế, nhưng một
cách gián tiếp bạn đã bị ước định và thôi miên về khổ.
Bạn đã bắt đầu tin rằng khổ là tự nhiên. Bạn thấy khổ
khắp xung quanh, khổ đầy dẫy, mọi người đều khổ. Nó
dường như là cách mọi sự vậy.

Khi bạn được sinh ra, bạn đã là đứa trẻ hạnh phúc -

như mọi đứa trẻ đều hạnh phúc. Điều đó đã không xảy ra
khác đi - chưa bao giờ. Bất kì khi nào một đứa trẻ được
sinh ra nó đều hạnh phúc, hoàn toàn hạnh phúc, và đó là
lí do tại sao trẻ con trông rất vị kỉ: chúng chỉ nghĩ tới bản
thân chúng, chúng không lo nghĩ về thế giới, và chúng
hạnh phúc về những thứ nhỏ bé. Bướm trong vườn, và
niềm vui hoàn toàn và sự ngạc nhiên của chúng - vào
những thứ nhỏ bé, vào không cái gì, nhưng chúng hạnh
phúc, chúng hạnh phúc một cách tự nhiên.

Nhưng dần dần, dần dần chúng ta làm què quặt hạnh

phúc của chúng, chúng ta phá huỷ nó. Chúng ta không thể
dung thứ được nhiều hạnh phúc thế. Thế giới này rất khổ
và chúng ta phải chuẩn bị chúng cho thế giới. Cho nên
một cách gián tiếp chúng ta bắt đầu truyền bá cho chúng
rằng, “Thế giới là khổ. Con không thể đảm đương được
hạnh phúc. Hạnh phúc chỉ là hi vọng. Làm sao con có thể
hạnh phúc được? Đừng ích kỉ thế! Có nhiều khổ khắp
xung quanh - cảm thấy vì người khác đi, nghĩ về họ đi.”
Dần dần, dần dần đứa trẻ có cảm giác rằng là hạnh phúc
là một một loại tội lỗi. Làm sao bạn có thể hạnh phúc
được khi thế giới đang trong khổ thế?

Mọi người viết thư cho tôi hỏi: “Làm sao thầy có thể

dạy cho mọi người thiền khi mà thế giới đang trong khổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.