BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 2: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 135

131

Lão Tử đã nói, “Nếu ta nói cái gì đó và mọi người

hiểu nó, thế thì ta biết nó không đáng nói. Nếu ta nói cái
gì đó và mọi người không hiểu, thế thì ta biết rằng phải có
chân lí nào đó trong nó.”

Chúng ta phải học sống cùng điều này, bí ẩn này của

chân lí cao hơn. Âm nhạc là một cách làm nó, tốt hơn
ngôn ngữ nhiều, bởi vì âm nhạc không có lời, cho nên nó
không thể nói được cái gì - chân lí, phi chân lí - cho nên
nó không thể nói chân lí hay dối trá. Nó chẳng nói gì, nó
đơn giản chỉ ra - và đó là cái đẹp của âm nhạc. Bạn không
nghĩ liệu âm nhạc là đúng hay không đúng; điều đó
không liên quan. Bạn đơn giản nghe nó, bạn trở nên được
tràn ngập bởi nó, bạn bị nó sở hữu, bạn rơi vào trong hài
hoà với nó, bạn được mang lên cõi giới nào đó khác, tới
cách nhìn thực tại nào đó khác. Bạn không trong thế giới
trần tục: âm nhạc đem bạn tới các đỉnh cao hơn của cuộc
sống và sự tồn tại. Nó đơn giản cầm tay bạn và dẫn bạn
đi, rất lễ phép, rất đáng yêu, vào trong điều huyền bí.

Âm nhạc được sinh ra như một phần của tôn giáo.

Âm nhạc được sinh ra trong đền chùa, âm nhạc được sinh
ra trong các trường phái huyền bí, trong các trường phái
bí truyền của những người tìm kiếm chân lí. Nó được sinh
ra như một nỗ lực để truyền đạt cái gì đó mà không thể
truyền đạt được qua lời. Âm nhạc có thể mang nhân
chứng cho điều huyền bí, và đó là tất cả.

Nếu bạn yêu Thầy, bạn bắt đầu nghe thấy âm nhạc

của thầy, âm nhạc của bản thể thầy. Cho dù qua lời bạn
bắt đầu nghe thấy thông điệp vô lời, bạn bắt đầu nghe
thấy... lắng nghe kẽ hở giữa các lời, bạn bắt đầu đọc giữa
các dòng. Dần dần, dần dần lời trở thành trong suốt; thế
thì chúng không che giấu, chúng để lộ ra. Nhưng để có
điều đó, tin cậy và yêu là được cần. Với điều đó, tính đệ
tử được cần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.