BÍ MẬT CỦA NHỮNG BÍ MẬT - TẬP 2: BÀI NÓI VỀ BÍ MẬT CỦA HOA VÀNG - Trang 44

40

Lữ Tử nói, “Cả hai đều không đúng. Không cần

tranh đấu, không cần cho phép ý nghĩ và trở thành người
đi theo của chúng. Ông vẫn còn là người quan sát, nhân
chứng.”


Điều này nghĩa là người chủ đã trở thành người
hầu.

Nếu bạn theo các ý nghĩ, chủ đã trở thành tớ.

Nếu một người nấn ná trong trạng thái này lâu
người đó đi vào thế giới của các ham muốn ảo
tưởng.

Người chủ phải được giành lại. Bạn phải là người

chủ, không là đầy tớ. Và làm chủ là gì? - là nhân chứng
chính là việc là người chủ. Cứ quan sát các ý nghĩ đó;
hoàn toàn bình thản và yên tĩnh, quan sát. Để chúng tới,
để chúng đi, để chúng nảy sinh, để chúng biến mất: bạn
đơn giản ghi chép - ý nghĩ đang nảy sinh, ý nghĩ có đấy, ý
nghĩ mất rồi. Và chẳng mấy chốc bạn sẽ đi tới điểm
chúng nảy sinh ít dần và ít dần và ít dần, và thế rồi một
ngày nào đó, khe hở... mọi ý nghĩ đã biến mất. Trong khe
hở đó, là kinh nghiệm đầu tiên về Thượng đế.


Tốt nhất, người ta thấy bản thân mình trong cõi trời,
xấu nhất, giữa đám hồ li tinh. Một hồ li tinh như
vậy, nó là thực, có thể có khả năng đi lang thang
trong núi nổi tiếng tận hưởng gió và trăng, hoa và
quả, và lấy vui thú trong cây san hô và cỏ ngọc.
Nhưng sau khi có những thứ này, phần thưởng của
người đó qua đi và người đó được sinh lại trong thế
giới của rối loạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.