533
Đó là điều Đạo tràng này tất cả là gì: nó là chỗ giải
phẫu. Nó không phải là đạo tràng thường như cả nghìn
cái có ở Ấn Độ. Nó là thực nghiệm có tính tồn tại vĩ đại:
chúng ta đang tạo ra tương lai ở đây, một loại người mới
có trách nhiệm mới. Chúng ta đang đặt đá móng cho ngày
mới, cho mặt trời mọc mới. Chúng ta đang mở toang cánh
cửa mới cho những khả năng mà vẫn còn bị đóng kín
trong quá khứ. Và bởi vì điều này, nhân loại đã khổ trong
quá khứ, đã khổ nhiều, và khổ không cần thiết. Và mọi
người càng khổ, họ càng nghĩ, “Các tu sĩ là phải - cuộc
sống là sai!” Và các tu sĩ đã tạo ra ngày càng nhiều thái
độ tiêu cực trong mọi người.
Moe đi tới cửa hàng để mua cho mình bộ com lê.
Anh ta thấy kiểu mình muốn, cho nên anh ta tháo áo ra
khỏi giá treo và thử mặc nó vào.
Người bán hàng tới anh ta. “Vâng, thưa ngài. Nó có
vẻ tuyệt vời trên ngài đấy.”
“Nó có thể có vẻ tuyệt vời,” Moe nói một cách cáu
kỉnh, “Nhưng nó vừa khủng khiếp. Vai bị bó quá.”
Người bán hàng không nháy mắt. “Mặc quần vào
đi,” ông ta gợi ý. “Chúng sẽ chật thế, ông sẽ quên mọi sự
về vai.”
Điều đó đã từng là thực hành thông thường của tu sĩ:
nếu cái gì gây đau, ông ta cho bạn một cấu trúc thậm chí
còn chặt hơn, chặt hơn và chết và đờ đẫn, một tính cách.
Nếu cái gì đó gây đau, ông ta làm cho bạn đau nhiều hơn
để bạn quên mọi sự về cái đau cũ. Điều đó bao giờ cũng
xảy ra: nếu bạn bị đau đầu và nhà bạn bị cháy, bạn sẽ