BÍ MẬT CỦA NICHOLAS FLAMEL BẤT TỬ - TẬP 3: NỮ PHÙ THỦY - Trang 204

như tuyết, bay lơ lửng rồi đậu nhẹ nhàng êm ái xuống nền đất. “Có lẽ Dee sẽ gởi
ai đó đến giải cứu bà chăng.”

“Tôi ngờ là như thế.” Nữ thần Quạ ho khan. “Nếu tôi có chết đi thì cũng

chẳng có gì hơn là một chút bất tiện. Chủ nhân Elder của Dee sẽ cho hắn một tên
hầu khác và tôi sẽ bị quên lãng đi thôi.”

“Có vẻ như cả hai chúng ta đều bị tay Pháp sư đó phản bội thì phải,”

Perenelle thì thầm. Bà chăm chú nhìn một giọt nước mắt đen khác nữa rơi ra khỏi
khuôn mặt của Nữ thần Quạ và uốn éo thành một cái lông vũ trắng toát đúng
ngay lúc nó chảy giọt ra khỏi cằm mụ ta. “Morrigan... tôi ước gì... tôi ước gì mình
có thẻ giúp được bà,” Perenelle thú thật, “nhưng không biết tôi có thể tin bà được
không.”

“Tất nhiên là bà không thể tin tôi rồi,” Morrigan trả miếng. “Thả tôi ra bây

giờ thì tôi sẽ tiêu diệt bà ngay. Đó là bản chất của tôi mà.” Làn da thịt xanh mướt
của mụ tối sầm lại thành một màu xanh lá ngả sang lơ, rồi những đốm tí xíu bất
ngờ hiện ra trên trán và băng xuống hai bên má mụ. Mụ ta bắt đầu quẫy đập trong
tấm mạng, những cái lông vũ bị bóc toạc ra khỏi tấm áo choàng của mụ tụ lại
thành một đống nhỏ toàn những chiếc lông trắng tinh trên nền đất ngay dưới chân
mụ. “Đã đến giờ chết...” Đôi mắt mụ bừng mở lớn, đen thui và trống rỗng, và rồi
dần dần, từ từ, chầm chậm, những lọn màu đỏ và vàng xoắn thành hình trôn ốc
kéo từ bên này sang bên kia cả khối đen ngòm kia và biến nó thành một màu da
cam nhàn nhạt. Thở rất nặng nề, mụ ta nhắm mắt lại và nằm im lìm.

“Morrigan?” Perenelle thì thào.
Sinh vật ấy không hề nhúc nhích.
“Morrigan?” Perenelle lại hỏi lần nữa. Mặc dù sinh vật này từng là kẻ thù

của bà suốt nhiều thế hệ, nhưng bà vẫn cảm thấy bị tác động rất mạnh, thật kinh
hoảng khi bà đứng đó và để mặc cho một huyền thoại chết đi.

Đột nhiên, đôi mắt Morrigan mở choàng ra. Không còn màu đen nữa, bây

giờ đôi mắt có màu đỏ tươi, một thứ màu của máu, một màu máu tươi nguyên.

“Morrigan...?” Perenelle nhảy lùi một bước.
Tiếng nói phát ra từ đôi môi của Nữ thần Quạ hơi khác một chút so với

giọng nói thường ngày của bà. Vết tích trọng âm của người Ireland hoặc Scotland
có thể nghe thấy rõ ràng. “Morrigan giờ đang ngủ... Tôi là Badb.”

Đôi mắt sinh vật ấy từ từ khép lại, rồi hấp háy mở ra. Bây giờ chúng lại có

màu vàng tươi sáng rực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.