BÍ MẬT CỦA NICHOLAS FLAMEL BẤT TỬ - TẬP 3: NỮ PHÙ THỦY - Trang 351

đường lửa thẳng như tên bắn đượm hương vanilla dữ dội cháy sáng rực thành
những ngọn lửa dài đến gầ hai mét, buộc các sinh vật kia phải dừng lại.

“Tôi phải làm gì đây?” Josh la lên. “Tôi lái xe đi đâu?” Một cánh cổng bằng

gỗ xuất hiện ngay nơi đèn trước của chiếc xe. Josh giữ chắc tay lái, khum vai
xuống và phóng xe xuyên thẳng vào đó, đâm nó vỡ ra thành từng mảnh. Một
khúc gỗ bắn tách văng ngược trở lui và chọc thửng một lỗ trên tấm kính chắn gió.

Palamedes chụp lấy Nhà Giả kim và không biết làm gì khác hơn là nhè nhẹ

lắc đầu. Đôi mắt Flamel nứt mở he hé và đôi môi ông mấp máy, nhưng không
thốt radc âm thanh nào. “Chúng ta đi đâu đây?” chàng hiệp sĩ hỏi gặng.

“Stonehage,” Flamel lầm bầm trong miệng.
“Vâng, vâng, tôi biết rồi. Ở chỗ nào, cụ thể kia chứ?”
“Ngay giữa lòng khu vực Henge,” Nhà Giả kim thì thào, đầu buông lỏng.

Sophie trông thấy có nhiều đường rách dài nơi quần áo ông do ngọn roi của Dee
cắt vào. Lớp da bên dưới bỏng rộp và rướm máu. Tập trung chú ý chuyển chút
tàn dư trong luồng điện của mình vào đầu ngón trỏ, Sophie di ngón tay dọc theo
những vết đứt sâu sâu, bịt kín lại và chữa lành vết thương.

“Gilgamesh đâu?” Palamedes hỏi.
“Ông ấy bị thương. Ông ấy bảo tôi đi; ông ấy cứ bắt tôi phải đi.” Giọng

Sophie nghẹn lại. “Tôi đâu có muốn.”

Hiệp sĩ Sacaren mỉm cười khoan dung. “Ông ấy không thể nào bị giết chết

đâu,” anh ta nói.

“Tôi lái xe đi đâu đây?” Từ trên băng ghế trước, Josh lại kêu lên lần nữa.
“Cứ theo hướng dẫn của tôi,” Palamedes vừa nói, vừa chồm người tới trước.

“Rẽ trái. Bám theo những con đường ngoại ô, không có xe cộ...”

Con đường phía sau họ đột nhiên thắp sáng trưng với những ánh đèn xanh

và trắng. Đèn pha chớp nháy và còi báo động hú vang. “Cảnh sát,” Josh buột
miệng một cách không cần thiết.

“Cứ đi đi,” Palamedes ra lệnh. “Có thế nào cũng không ngừng lại.” Anh ta

nhìn các xe cảnh sát qua cửa sổ sau xe và quay sang Sophie. “Cô có thể làm được
gì bây giờ?”

Sophie lắc đầu. “Tôi chẳng còn gì hết trơn.” Cô bé nhấc bàn tay lên. Bàn tay

run rẩy và nặng trịch, những lọn khói nhỏ xíu cuộn khỏi mấy đầu ngón tay.

“Có ba chiếc xe cảnh sát đang gần sát chúng ta kìa,” từ ghế trước, Josh hét

lớn ra sau. “Làm cái gì đi chứ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.