“Tiến sĩ John Dee không biết nói thật đâu,” Virginia nói nhỏ.
Người bất tử lờ cô ta đi. “Chủ nhân của tôi bảo tôi tập hợp một đội quân
quái vật ở một nơi an toàn và gần thành phố nhất mức có thể. Nhà tù trên
đảo là một địa điểm hoàn hảo. Và những xà lim đã trở thành nhà dành riêng
cho chúng.”
Người phụ nữ ngồi nhỉnh lên trên. “Dạng quái vật gì?” cô ta hỏi. “Dạng
bình thường hay những con thú vị?”
“Những con tệ nhất,” Dee nói. “Những cơn ác mộng, những kẻ khát
máu, những con ghê tởm nhất.”
“Vì sao?”
“Khi đến lúc, họ muốn thả chúng vào thành phố.”
“Vì sao?” cô hỏi lại.
“Để phân tán loài người và để các Elder trở lại Vương quốc bóng tối này.
NHững sinh vật đó sẽ chạy trong thành phố, và với đội quân vũ trang hiện
đại nhất, với tất cả những vũ khi và trang thiết bị tối tân nhất cũng không
thể ngăn chặn được chúng. Khi thành phố sắp sụp đổ, những Elder sẽ xuất
hiện và hạ gục chúng. Những Elder sẽ trở thành cứu tinh của loài người và
sẽ lại được thờ cúng như những vị thần.”
“Nhưng sao phải làm thế?” tới phiên Josh hỏi.
“Một khi họ trở lại, họ sẽ sửa chữa lại trái đất.”
“Tôi biết. Nhưng sao họ không chỉ quay lại thôi? Sao các người phải hủy
hoại thành phố?”