BÍ MẬT ĐẢO LINCOLN - Trang 111

CHƯƠNG MƯỜI HAI

Vấn đề luyện kim. - Nghiên cứu đảo “Cứu thoát” - Nấu sắt.

Thứ hai, 17 tháng tư, những lời đầu tiên buổi sáng hôm ấy Pencroff nói

với Gédéon Spilett:

- Thế nào, ông Spilett, hôm nay chúng ta sẽ làm nghề gì?

- Chuyện ấy thì đã có ngài Cyrus nói, - nhà báo trả lời.

Hóa ra từ những người thợ làm gạch và thợ gốm, bây giờ họ phải trở

thành thợ luyện kim.

Hôm ấy họ tiếp tục cuộc du hành đến mũi Xương hàm cách Lán tạm sáu

- bảy dặm. Tối về tất cả đều không đi ngủ trong khi chưa giải quyết xong
vấn đề liệu bây giờ họ có thể thực hiện được ý đồ thoát khỏi đảo Lincoln
không?

Họ ở cách quần đảo Tuamotu quá xa - một ngàn hai trăm hải lí. “Một

chiếc thuyền thông thường không thể bơi xa được như vậy, nhất là trong
tiết thu xấu trời” - Pencroff thẳng thừng tuyên bố. Vả lại, đóng một chiếc
thuyền thông thường thôi cũng đâu có dễ, ngay cả khi có đủ những dụng cụ
cần thiết cũng vậy, thế mà những người di dân trên đảo Lincoln lại chẳng
có dụng cụ gì. Nghĩa là, trước hết họ phải làm búa, rìu lớn, rìu nhỏ, cưa,
khoan, bào v.v... đã, mà muốn vậy đòi hỏi phải có thời gian. Thế là họ đã
quyết định trú đông trên đảo và tìm một chỗ thuận tiện hơn Lán tạm, để
sống qua mùa đông dễ dàng hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.