BÍ MẬT ĐẢO LINCOLN - Trang 117

- Con Top sủa đấy! - Harbert kêu lên.

- Ừ, - Pencroff đáp, - Mà nó sủa mới ghê chứ! Đúng là con chó dễ

thương của chúng ta hoá điên rồi!

- Chúng ta có vũ khí - gậy bịt sắt đây, - Cyrus Smith nói, - Hãy cẩn thận

đề phòng. - Tiến bước!

Cyrus và các bạn lao đến cứu con Top. Tiếng sủa của nó mỗi lúc một rõ

hơn. Và trong tiếng sủa đứt quảng của nó cảm thấy có sự giận dữ khác
thường. Có thể nó đã vồ được một con thú nào đó khiến nó ngẫu nhiên trở
nên sợ hãi chăng? Trong nỗi lo âu không nén nổi, những người bộ hành
hoàn toàn không nghĩ tới nguy hiểm có thể đe dọa họ. Họ không phải tụt
xuống một cách đơn thuần nữa, mà lăn theo đáy trơn tuột của đường
mương, vài giây sau đã xuống sâu hơn 50 fut và thấy con Top.

Ở nơi đây đường thông dẫn vào một cái hang to, rất đẹp mà con Top đã

tìm được và sủa lên một cách dữ tợn. Pencroff và Nab huơ đuốc soi tất cả
những chỗ nhô ra và hõm vào trên các vách hang bằng đá hoa cương, còn
Cyrus Smith, Gédéon Spilett và Harbert thì giơ gậy bịt sắt lên, sẵn sàng
nghênh chiến với bất kỳ kẻ thù nào. Nhưng, cái hang lớn hoá ra hang trống.
Thế mà sao con Top vẫn cứ sủa như điên dại? Dỗ dành, đe dạo cũng không
thể làm cho nó yên đi được.

- Có lẽ đâu đó ở đây có lối nước bờ hồ chảy ra biển. Top, hãy tìm đi, tìm

đi! - Cyrus Smith nói.

Con chó rũ mình và lao về phía cuối hang, ở đó nó lại sủa còn to hơn

nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.