giống thì xin ngài hãy yên tâm - tôi không quẳng nó đi đâu! Còn bây giờ,
các bạn có biết chúng ta phải làm gì không?
- Đem trồng hạt lúa, - Harbert trả lời.
- Đúng - Gédéon Spilett đồng ý, - và phải trồng nó với tấm lòng tôn kính
thích đáng, bởi vì những vụ mùa tương lai của chúng ta đều trông vào đấy.
- Chỉ mong cho nó mọc lên thôi! - Chàng thủy thủ kêu lên.
- Nhất định nó sẽ mọc, - Cyrus Smith trả lời.
Sự việc diễn ra vào 20 tháng sáu, đúng vào lúc thuận lợi nhất cho việc
trồng hạt lúa mì duy nhất và do đó rất quý giá. Thoạt đầu họ định trồng nó
vào một cái chậu đất sét nhưng sau khi cân nhắc, họ đã quyết định trông
cậy vào thiên nhiên và phó thác nó cho đất. Họ đã tiến hành trồng cây trong
ngày, và, tất nhiên, mọi biện pháp đã được áp dụng để cho công việc quan
trọng nhất ấy diễn ra mỹ mãn.
Trời đã quang đãng hơn đôi chút; những người di dân trèo lên cao
nguyên Tầm nhìn và chọn ở gần ngay Lâu đài đá hoa cương một chỗ khuất
gió và tràn đầy ánh nắng mặt trời. Họ dọn sạch đá và cố gắng đào, xới đất
tơi ra, thậm chí dùng tay bóp từng cục đất nhỏ, loại bỏ hết những con giun
và bọ hung, cho thêm một lớp mùn, trộn lẫn vào đó một ít vôi, và, cuối
cùng trịnh trọng bỏ hạt lúa xuống đất đã được làm ẩm và rào chỗ ấy lại.
Những người di dân có cảm giác như họ đã đặt viên đá tảng cho một toà
nhà hùng vĩ. Pencroff nhớ lại hôm nào anh cũng thận trọng như thế khi
chuẩn bị đánh que diêm duy nhất còn lại. Nhưng giờ đây công việc quan
trọng hơn - bởi vì các nhà du hành rủi ro, bằng cách này hay cách khác,