BÍ MẬT ĐẢO LINCOLN - Trang 138

- Chủ của chiếc hòm này là người biết lo xa không chê vào đâu được. Ở

đây chẳng còn thiếu thứ gì. Quả thật, có thể nghĩ rằng ông ta đã chờ đợi tai
nạn đắm tàu và đã chuẩn bị trước!

Những người di dân xem kỹ tất cả đồ vật, nhất là sách, khí cụ và vũ khí.

Nhưng, khác với lệ thường, trên vũ khí và sách không có chỉ dẫn nơi nào
sản xuất hoặc in, mặc dầu các sách đều in bằng tiếng Anh. Các thứ được bỏ
vào hòm không phải hấp tấp, mà được cân nhắc từng thứ cẩn thận.

Họ cũng không đoán được chiếc tàu có lẽ mới đến vùng biển này không

lâu - thuộc nước nào. Nhưng, cho dù hòm đồ đã xuất hiện như thế nào thì
nó cũng đã làm giàu có thêm cho những người di dân trên đảo Lincoln. Từ
trước đến nay họ đã tận dụng sự ưu đãi của thiên nhiên, tự mình làm lấy tất
cả. Còn lí trí và kiến thức đã giúp họ thoát khỏi tình thế khó khăn. Phải
chăng mệnh trời muốn ban thưởng cho họ những sản phẩm công nghiệp?
Và những người khai khẩn đã dâng lên thượng đế lời cầu nguyện tạ ơn.

Tuy vậy, một người trong số họ - Pencroff - không được mãn nguyện

lắm. Có lẽ, trong hòm không có thứ mà anh ta cần. Vì vậy, trong lúc lấy ra
hết thứ nọ đến thứ kia, tiếng “hoan hô” của anh ta cứ khẽ dần, khẽ dần, còn
khi bản thống kê đã chấm dứt thì mọi người lại nghe thấy anh ta phàn nàn:

- Mọi thứ trong đó đều tuyệt vời cả, nhưng tự các bạn thấy đó - trong

hòm chẳng có thứ gì cho tôi hết.

Đến đây Nab hỏi anh:

- Vậy thế anh chờ đợi thứ gì?

- Thuốc lá! - Pencroff trả lời một cách nghiêm chỉnh. - Lúc ấy tôi mới

hoàn toàn sung sướng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.